Dì Trần than ”ôi chao”.
“Sao hai vợ chồng các con có thể nghĩ vậy chứ, Thẩm Đồ đi đến lúc nào về còn chưa biết đâu, con lại không cho nó mang theo gì, trẻ con đến nơi lạ nước lạ cái, sao có thể làm vậy được?”
An Dạng thấy trong giọng của dì Trần mang theo chút sốt ruột.
“Dì, con nói với dì, thứ nhất là Thẩm Đồ được phân tới địa phương không xa, khoảng cách cũng gần với quân khu chúng ta, nếu thật sự không ổn thì lúc đó con có thể đi qua thăm, hơn nữa tết thằng bé cũng có thể về. Với lại đây chính là yêu cầu của thằng bé, Thẩm Đồ còn nhỏ, phải trải qua khó khăn và gian khổ thì mới có lợi cho nó. Thứ hai, tính cách Thẩm Đồ không giống với tính cách mấy anh em trong nhà, nếu như Thẩm Luyện với Thẩm Dư hoặc là Thẩm Kỳ xuống nông thôn, tụi con nhất định sẽ chuẩn bị rất nhiều đồ, nhưng Thẩm Đồ thì không được.”
Dì Trần nghe xong cũng chỉ đành thở dài, năm trước lúc Thẩm Luyện đi, có rất nhiều đồ bà chuẩn bị đều không dùng tới, còn lần này lại chẳng được mang theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây