Trần Nham có thể cử động, cũng ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng vẫn bị nước dưa nhỏ lên người.
Trần Bách ở một bên nhìn sầu không chịu nổi, cậu bé cảm thấy em trai cậu không có thông minh.
“Em nhìn xem em vẫn còn có thể ăn sao.”
Trần Nham bĩu cãi miệng nhỏ cúi đầu nhìn một cái, sau đó ò một cái.
“Em không phải cố ý đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây