“Tôi nói này chị dâu, nếu sau này chị nghỉ hưu ấy, chị có thể mua một mảnh đất, cách sân nhà mình cũng không xa, trong mảnh đất đó cũng có thể trồng lên một phiến.”
An Dạng cảm thấy ý này cũng thật sự không tồi, tự mình ra tay còn có thể rèn luyện sức khỏe, cuối cùng quan trọng nhất là gần đây còn có sông, hoặc ao, đầm, có thể câu cá, cũng rất tốt.
“Mía kia tôi không chặt thành đoạn cho em đâu, em tự mình chọn lấy đi, đem về cho hai đứa trẻ ăn.”
Vương Tú Tịnh từ trước đến nay là không có khách sáo với An Dạng.
“Mấy đứa trẻ chỉ ăn qua thân cây ngô, đợi đến lúc bẻ ngô, cái đoạn ở phía dưới ngọt lắm, chứ chưa từng ăn qua mía thật bao giờ cả, dù sao vẫn cảm thấy quá xa xỉ rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây