“An Dạng, đi, đi đến nhà tôi.”
Trên tay An Dạng vẫn còn toàn là đất, ngẩng đầu nhìn chị ấy, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì.
“Sao vậy ạ?”
Trên mặt Trần tĩnh mang theo niềm vui.
“Đoạn thời gian trước đây tôi giúp đỡ một người bạn học cấp ba của tôi, cô at hôm qua vì muốn cảm ơn tôi, làm một miếng thịt lớn tặng quà cho tôi, đi nhà tôi làm chút đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây