Trên đường từ trên núi xuống, Triệu Lập Võ nhìn túi đồ trên tay anh trai với vẻ mặt tò mò, bất ngờ trượt chân ngã nhào về phía trước.
Triệu Quảng Thúc đang ôm vợ xuống núi, bỗng nhiên cảm thấy có người bám vào chân mình, cúi xuống thì thấy con trai út đang vịn vào chân mình đứng dậy, “Tiểu Võ, đi đường cẩn thận.”
Triệu Lập Võ đỏ mặt, gật đầu, “Con biết rồi.”
Triệu Lập Văn nhìn thấy, ôm muội muội trong ngực đi trước nhất, cậu bé không có khí lực như cha mình để đứng vững.
Về đến nhà, sân trước vắng tanh, chỉ có phòng lớn thi thoảng vọng ra tiếng rên rỉ của Triệu Quảng Bá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây