Trần Tú Hòa cho con trai bú xong liền bế cậu ra ngoài, “Đây là lần đầu tiên Tiểu Văn nhà chúng ta ra ngoài này đấy.”
Triệu Lập Văn đảo mắt nhìn quanh sân. Cả cái sân toàn nhà nửa gạch nửa đất cho thấy gia đình cậu chuyển sinh đến tuy ở trong làng nhưng điều kiện hẳn là khá giả, ít nhất không phải nhà tranh vách đất.
Triệu Lập Văn lớn lên, đến khi có thể đi lại được, cậu mới biết hiện tại mình đang ở thời kỳ sau chiến tranh, năm 1947. Tuy nhiên, tên của các vị lãnh đạo lại không trùng khớp, không biết có phải là thế giới song song hay không.
Trần Tú Hòa thấy con trai vịn tường đứng im, bèn ngồi xuống hỏi: “Tiểu Văn, con muốn đi vệ sinh à?”
“Không phải ạ.” Triệu Lập Văn nghĩ đến cái thời đại đất nước còn chưa được xây dựng này, nếu không phải chiếc xe RV của cậu đi theo cậu xuyên không, chắc cậu phát điên lên mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây