Triệu Bảo Châu miệng đáp “Biết rồi”, nhưng bước chân vẫn không hề chậm lại.
Triệu Lập Võ thấy Triệu Bảo Châu suýt va vào người khác vì chạy quá nhanh, “Hay là để anh đi trả vé.”
“Cũng sắp xong rồi, đợi chút đi.” Nói xong, Triệu Lập Văn xuống xe lau sạch vết bẩn trên kính chắn gió.
Trong nhà ga, Triệu Bảo Châu chạy một mạch đến quầy vé trả vé xong liền nhanh chóng rời đi.
Triệu Tuế Tuế cúi đầu xem đồng hồ, Triệu Bảo Châu từ lúc xuống xe đến khi lên xe chưa đầy 10 phút, “Bảo cậu đừng vội mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây