Chờ sinh viên rời khỏi hết, Triệu Tuế Tuế mới thở phào nhẹ nhõm, lâu rồi không “đứng lớp”, hơi hồi hộp.
“Thế nào?”
“Tuyệt vời, mình hiểu hết.” Vương Thủy Hoa giơ ngón cái về phía bạn.
“Có phải mình nói hơi to không? Khát nước quá.” Nói xong, Triệu Tuế Tuế cầm bình nước lên uống cạn.
“Cũng được, cậu có thể nói nhỏ hơn một chút.” Vương Thủy Hoa suy nghĩ, đề nghị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây