Triệu Lập Võ tắm rửa xong đi ra liền nhìn thấy Triệu Tuế Tuế vừa trở về, hỏi, “Thế nào? Sao lại hỏa hoạn?”
“Trần Tiểu Nga nấu cơm không cẩn thận đốt phòng bếp, lửa lan sang phòng củi và củi khô trong sân.” Triệu Tuế Tuế nằm trên ghế dài nhìn về phía mặt trăng, trước khi Triệu Bản Điền và Triệu Quả Nhi rời đi thường xuyên lên núi nhặt củi, đáng tiếc củi chất đầy trong phòng và củi chất đống trong sân, đã bị đốt hết hơn phân nửa.
Củi trong nhà và củi trong sân xem như là sự trợ giúp cuối cùng của Triệu Bản Điền và Triệu Quả Nhi đối với Trần Tiểu Nga, không ngờ một mồi lửa lại đốt hết, không biết có phải ông trời cũng nhìn không được, muốn trừng phạt Triệu Lập Xuân và Trần Tiểu Nga là cha mẹ vô trách nhiệm.
“Người như Triệu Lập Xuân và Trần Tiểu Nga, lại không nuôi dạy hư Bản Điền và Quả Nhi, thật sự là trong cái rủi có cái may.” Triệu Lập Võ ngồi bên cạnh Triệu Tuế Tuế dùng quạt mo quạt mát, phần lớn gió đều cho Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế nhìn quạt mo lay động, mí mắt không tự chủ được mà nhắm lại, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây