“Cô gái, bọn họ là gia đình Hắc Ngũ, cháu tuyệt đối không nên nói chuyện với bọn họ.”
Triệu Tuế Tuế nhìn theo hướng phát ra âm thanh, là một bà lão tóc hoa râm, “Cảm ơn bà đã nhắc nhở.”
Hai đứa trẻ vốn còn đang rửa bình thủy tinh nghe được, có chút sợ hãi nhìn về phía cửa sân.
Triệu Tuế Tuế nhìn tay cô gái là biết tay cô ấy bị nứt nẻ, trời lạnh như vậy mà rửa chai thì làm sao tránh khỏi nứt nẻ, trong phòng có tiếng người lớn ho khan truyền ra. Cậu bé nghe thấy thì đặt chai xuống, chắc là gia đình bị ảnh hưởng bởi trận vận động này, không bị quy thành phần xấu đã là may mắn rồi.
Sau khi về nhà, Triệu Tuế Tuế thấy Chu Thiến Thiến đã ngồi xổm trước lò đất, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây