Vé xe lửa mua là giường nằm, vì lo lắng dọa người khác, Triệu Tuế Tuế còn cẩn thận đeo cho Tiểu Hôi chiếc khẩu trang đan bằng trúc.
“Tiểu Hôi thế này có khó chịu không?”, Trần Đông Tuyết nhìn Tiểu Hôi đeo khẩu trang, có chút xót xa.
“Không đâu, Tiểu Hôi há miệng ra.”, Triệu Tuế Tuế nói với nó.
Tiểu Hôi nhìn thấy thịt khô trong tay Triệu Tuế Tuế lập tức há miệng, tuy có hạn chế của khẩu trang, miệng mở không lớn lắm nhưng không ảnh hưởng đến việc nhai nuốt.
“Hay là đợi hai ngày nữa chúng ta hãy trở về? Thầy đi hỏi thăm xem có xe nào đi huyện Hà hay thành phố H không.”, Giáo sư Lư nhìn dáng vẻ nhai nuốt của Tiểu Hôi có chút không thoải mái, đề nghị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây