“Hồ Chiêu Đệ, bây giờ đang tìm quần áo, vậy bà nói xem Hoa Xuân Phát đi đại đội bộ làm gì?” Đại đội trưởng cũng kỳ quái, nếu không đi trộm quần áo, Hoa Xuân Phát đến đại đội bộ lấy cái gì?
Hoa Xuân Phát chạy lên núi, tưởng rằng đã cắt đuôi được Triệu Lập Võ, dựa vào một thân cây thở hổn hển, “Tên nhóc con không có mắt này đuổi theo tôi chạy một vòng đại đội, cuối cùng cũng thoát khỏi, chẳng qua là một bộ quần áo, quần áo của bọn nó nhiều như vậy cho mình một bộ thì đã sao, sớm biết đã lục tung phòng bếp của bọn nó một lần, biết đâu còn có thể kiếm chút đồ ăn.”
Triệu Lập Võ ngồi trên cây, nghe Hoa Xuân Phát nói, định nhảy xuống hù dọa đối phương một chút, chợt nghe Hoa Xuân Phát còn muốn trộm lương thực của mình, nhớ đến trước kia ở đại đội Phú Hưng, vì dọa Lưu Chiêu Đệ và Triệu Lập Kim đóng vai Hắc Vô Thường, anh bóp cổ họng nói: “Hoa... Xuân... Phát.”
Hoa Xuân Phát nghe thấy tiếng động, lông tơ toàn thân dựng đứng, nhìn về phía Triệu Lập Võ, quát lớn: “Ai, ai ở đó giả ma giả quỷ! Ra đây!”
Triệu Lập Võ nói xong câu đầu tiên liền lập tức rời khỏi gốc cây, nhảy lên cây đối diện rồi nói tiếp: “Hoa... Xuân... Phát.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây