“Mẹ.”
Trần Tú Hòa nghe thấy giọng nói của con gái út, vội vàng vén rèm chạy ra ngoài. Nhìn thấy con trai út và con gái út đều lành lặn đứng trước mặt mình, bà nói: “Tuế Tuế gầy đi rồi, Tiểu Võ vẫn như vậy.”
“Mẹ, con nhớ mẹ lắm.” Triệu Tuế Tuế ôm eo mẹ, nhận ra mình đã cao hơn không ít.
Trần Tú Hòa ôm lấy con gái, nhấc lên nhấc xuống: “Nặng hơn rồi, sao nhìn gầy thế này?”
“Cơ bắp chắc hơn mà mẹ, cơ bắp nặng hơn mỡ.” Triệu Tuế Tuế cọ cọ vai mẹ, hít một hơi thật sâu mùi hương quen thuộc của mẹ, đây là mùi vị của gia đình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây