"Nếu không phải anh hai giẫm trúng hang thỏ, em cũng không có cơ hội bắn." Triệu Tuế Tuế bắt đầu khiêm tốn, cười đến híp cả mắt.
"Không không, nếu không phải Tuế Tuế bắn trúng con đầu tiên, anh cũng sẽ không đi theo hướng đó, cũng sẽ không giẫm trúng hang thỏ."
"Hóa ra anh lại không có chút công lao nào, đúng không?" Triệu Lập Văn nghe em trai, em gái khiêm tốn, giả vờ không vui nói.
"Đâu có, em có thể nhìn thấy con thỏ đầu tiên là do anh cả cõng em, em mới có thể nhìn cao hơn." Triệu Tuế Tuế vội vàng nịnh anh trai.
"Hừ, chúng ta nhặt một ít củi đã, phủ lên giỏ rồi mang thỏ về nhà." Triệu Lập Văn thả em gái xuống, bắt đầu buộc chân và miệng con thỏ: "Chỗ này thường xuyên có người đến, chúng ta nhanh lên."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây