Nhìn bồ câu sữa nướng thơm ngào ngạt, Triệu Lập Võ liên tục nhìn cửa sân, trong lòng thắc mắc sao cha anh vẫn chưa trở về.
Triệu Quảng Thúc chậm rãi dắt Tiểu Hôi về nhà, ông muốn bế nó nhưng Tiểu Hôi không đồng ý, nhất quyết tự đi.
Triệu Tuế Tuế ngồi trên xích đu, mí mắt giật liên hồi, không biết là điềm báo may mắn hay xui xẻo đây?
Tiểu Hôi ngửi thấy mùi quen thuộc, bước chân nhanh hơn hẳn.
Triệu Tuế Tuế đang bực bội sửa tai nghe, bất ngờ bị một con chó lớn nhào tới. Cô sợ hãi giơ tay định đánh nhưng may mà ánh sáng trong sân khá tốt, cô nhận ra Tiểu Hôi. Triệu Tuế Tuế ôm chầm lấy nó, vừa vuốt ve vừa nói: “Tiểu Hôi, cuối cùng cậu cũng về rồi, tớ nhớ cậu muốn chết, cậu đói bụng không?“.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây