Lúc Trần Tú Hòa ở trong khu tập thểnghe các quân tẩu nói về việc nuôi hươu, biết rằng nuôi hươu thông thường sẽ không tấn công người, “Bố các con trèo cao như vậy làm gì?”
“Đi tìm một chiếc sừng hươu khác bị rơi ạ.” Triệu Tuế Tuế lên tiếng.
“Được rồi, về trước đi.” Trần Tú Hòa không lo lắng cho chồng, nghĩ đến việc anh đã từng kể là leo qua vách núi dốc đứng, nơi này với anh chẳng là gì.
Triệu Lập Văn quan sát chiếc sừng hươu trong tay, có dấu vết va chạm, kết hợp với lời của em trai và em gái vừa nói, phỏng chừng là ngã xuống núi khiến chiếc sừng bên phải bị gãy, dẫn đến lệch lạc, chỉ có thể bỏ đi một chiếc sừng khác hoặc là chiếc sừng bên trái vốn dĩ đã bị lỏng khi sừng bên phải rơi xuống.
“Giải thích này hay đấy chứ, anh nói xem, bây giờ đâu phải mùa xuân mà hươu tự rụng sừng.” Triệu Tuế Tuế vỗ tay, câu trả lời này thật hoàn mỹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây