“Thảo nguyên?” Triệu Tuế Tuế lập tức nghĩ đến tỉnh thảo nguyên rộng lớn đối diện Hưng An Lĩnh.
“Đúng vậy, chính là bên đó, con đường mới sửa chữa đã có thể đi rồi, tiện thể đến thăm đồng đội cũ của bố, sữa bột hồi bé con uống chính là do chú ấy gửi đấy.” Triệu Quảng Thúc cười nhìn cô con gái út, kể lại nguồn gốc số sữa bột mà con gái đã uống suốt ba năm.
Triệu Lập Võ nghe nói đến thảo nguyên, vẻ mặt hưng phấn nhìn bố mình: “Vậy có phải chúng ta có thể cưỡi ngựa không ạ?”
“Cũng được, đến lúc đó để chú Lôi dạy cho hai đứa.” Triệu Quảng Thúc gật đầu.
Trần Tú Hòa thấy con trai út và con gái út đều rất hào hứng, cũng không nói lời ngăn cản, “Kỳ nghỉ lần này được bao nhiêu ngày?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây