Trịnh Nguyệt lúc này mới nhớ ra mình quên mang muối, cô lấy vai huých Chu Thiến Thiến: “Thiến Thiến, cậu đúng là cứu tinh.”
Triệu Tuế Tuế cũng vê một nhúm cho mình, định bỏ vào thì bị ngăn lại: “Sao thế?”
“Cậu bỏ nhiều quá, một nửa thôi.” Chu Thiến Thiến giữ tay Triệu Tuế Tuế lắc lắc, thấy lượng muối vừa đủ mới thả ra: “Được rồi.”
Triệu Tuế Tuế bĩu môi, nhưng vẫn bỏ muối xuống, cô đảo đều rồi nếm thử: “Ừm, vừa lắm.”
Chu Thiến Thiến nhìn Triệu Tuế Tuế với vẻ mặt “Mình biết mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây