Triệu Lập Văn nói chuyện với mẹ một lúc, sau đó tiếp tục dẫn Triệu Lập Minh về nhà.
“Cái sân này cũng không khác biệt lắm so với đội Phúc Hưng, nhưng không lớn bằng ở Kinh Đô.” Triệu Lập Minh đặt hành lý lên giường, ngồi ở đầu giường hơ chân.
Triệu Lập Văn lấy giày của mình ra, đưa cho Triệu Lập Minh một đôi: “Đi giày của anh này, giày của cậu ở đây không chịu được đâu, toàn giày cũ.”
“Có thể giữ ấm là được.” Triệu Lập Minh nhận lấy giày, sau đó cởi giày của mình ra thay vào.
Sau khi nghỉ ngơi xong, Triệu Lập Văn dẫn Triệu Lập Minh đi núi Tiểu Lê, từ xa đã thấy trên núi Tiểu Lê có người trượt tuyết xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây