Chu Nhược Thủy xoay người một vòng, sau đó đi đến trước gương soi: “Đây là chiếc áo bông đầu tiên tôi may sau khi theo quân đội đấy, áo khoác cũ của tôi không còn ấm nữa, lão Trương nhà tôi nhất quyết bắt tôi phải may cái mới.”
“Đó là vì anh ấy thương chị đấy.” Trần Tú Hòa chỉnh lại vai áo và vạt áo phía sau cho Chu Nhược Thủy: “Được rồi, nếu chị không hài lòng chỗ nào thì nói để tôi sửa.”
Bên khu trượt tuyết, Triệu Tuế Tuế trượt từ dốc trung bình xuống, nhìn thấy hai đứa trẻ đang đứng nhìn.
Hai đứa trẻ đó chính là con trai và con gái của Triệu Ngọc Mai.
Đúng lúc Triệu Tuế Tuế cầm ván trượt đi qua, Hồ Tinh Thiên lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây