Triệu Tuế Tuế nhìn Quan Tuyết ngã sõng soài, không để ý đến người luôn cạnh tranh với mình. Cũng may Quan Tuyết chỉ cạnh tranh về thành tích, đáng tiếc, chừng nào còn cô ở đây, vị trí đầu khối, cô sẽ không nhường.
“Tuế Tuế, em đến rồi.” Lục Thiền vẫy tay, trời lạnh quá, cô bé nấn ná mãi mới ra khỏi giường.
Lục Minh nhìn ván trượt tuyết của Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ, hỏi: “Trượt mấy lần rồi?”
“Mới một lần, leo lên mất khối thời gian.” Triệu Lập Võ chỉ vào điểm bắt đầu đường trượt sơ cấp, leo lên ít nhất 5 phút, trượt xuống chưa đến 1 phút.
Triệu Tuế Tuế muốn ngồi cáp treo, nhưng chỉ dám nghĩ, “Chúng ta tiếp tục leo thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây