"Đừng nói thế." Triệu Lập Văn vỗ nhẹ vào đầu em gái, ý bảo lời cô bé vừa nói không phù hợp với thời đại này.
Triệu Tuế Tuế lập tức ngậm miệng, đảo mắt nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý đến mình mới yên tâm.
Lúc Trần Tú Hòa và Triệu Lập Võ đi ra, quần áo của họ đều có chút nhăn nhúm, tóc Trần Tú Hòa hơi rối.
Bốn người tìm một chỗ, bắt đầu sắp xếp lại đồ đạc trong gùi, rất nhanh sau đó đã xong xuôi. Trần Tú Hòa nắm tay con gái út đi về phía tiệm cơm quốc doanh. Lúc này là mười một giờ rưỡi, tiệm cơm quốc doanh vẫn chưa mở cửa, đã có mấy người xếp hàng.
Triệu Lập Võ bước nhanh đến cuối hàng, Triệu Tuế Tuế đi phía sau nhìn anh trai, lo lắng những thứ trong gùi của anh sẽ rơi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây