Triệu Lập Võ nhìn con phố trước mắt, khoa tay múa chân một chút, “Dài thật đấy, ít nhất cũng phải 300 mét.”
“Chị đã nói rồi, con phố này toàn đồ linh tinh thôi, lần trước mua được cái hộp xem như là thứ đáng giá nhất, chị nhìn thấy hoa văn chạm khắc đẹp mắt lại có mùi thơm nên mới mua.” Triệu Chi Chi nhìn cô em họ, chờ cô bé nói rời đi. Cũng may chỗ này cách công viên Nhân Dân không xa, lát nữa đi bộ qua là tới.
Đúng là lý tưởng thì đầy đặn mà hiện thực thì phũ phàng.
Tuy nhiên, đã đến đây rồi, Triệu Tuế Tuế vẫn quyết định đi hết con phố này, “Đi một vòng rồi chúng ta đi dạo hồ.”
“Được rồi, nhớ trả giá xuống một nửa đấy.” Triệu Chi Chi không ngờ cô em họ lại kiên quyết như vậy, đã đến rồi thì cứ đi dạo thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây