“Nghĩ gì thế?” Trần Tú Hòa chỉnh mũ cho con gái út.
“Con đang nghĩ đến lúc nào nhà mình có thể có ô tô riêng.” Triệu Tuế Tuế tựa vào lòng mẹ, nói về mong ước sau này.
Trần Tú Hòa nghe xong bật cười, “Con bé này, dám nghĩ thật đấy.”
“Mơ ước vẫn phải có, nhỡ đâu thành hiện thực thì sao.” Triệu Tuế Tuế vờ như nắm một nắm không khí, cất vào túi áo.
“Ừ, vậy phải xem bản lĩnh của bố con rồi.” Trần Tú Hòa ôm con gái út, để con bé dựa vào thoải mái hơn một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây