Giữa trưa, Triệu Lập Văn nấu canh nấm và tôm chiên.
Triệu Tuế ăn uống no nê rồi nằm xuống, buổi sáng vận động nhiều quá, buổi chiều cô không định ra ngoài.
Lần nữa tỉnh lại, Triệu Tuế thấy Triệu Bảo Châu đang ở bên cạnh, còn ra dáng phe phẩy quạt cho cô.
“Bảo Châu, sao cậu lại tới đây?”
“Sáng nay mình đến tìm cậu không thấy, mình chạy lên sườn núi cũng không thấy cậu đâu, nhưng mình tìm được mấy chùm nho dại, dậy ăn đi.” Triệu Bảo Châu bỏ quạt xuống, kéo Triệu Tuế dậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây