Tối hôm đó, lúc Triệu Quảng Thúc từ doanh trại trở về, mang theo hai cái cốc tráng men.
“Bộ đội thưởng đấy, thưởng cho hai đứa thấy việc nghĩa hăng hái làm, Tiểu Văn và Tiểu Võ mỗi đứa một cái.” Triệu Quảng Thúc đặt cốc tráng men lên bàn ăn.
Triệu Lập Văn cầm lấy cái cốc tráng men màu xanh lá cây quân đội quan sát, “Tuế Tuế, không có ạ?”
“Không có, chủ yếu là hai đứa tham gia cứu người.” Triệu Quảng Thúc lắc đầu, nhìn về phía cô con gái út với vẻ mặt không sao cả, không có vẻ gì là mất mát, đưa tay sờ lên đầu con gái.
“Cốc tráng men lần trước được thưởng còn chưa dùng đến, lại có cái mới, mấy năm nay nhà mình cũng không cần đi mua.” Trần Tú Hòa cầm lấy một cái cốc tráng men khác, phát hiện cái cốc tráng men màu này đẹp hơn so với màu trắng có hoa văn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây