Sáng sớm hôm sau, Triệu Quảng Thúc lái xe Jeep đến tận cửa.
Mượn xe của quân đội thì phải tự đổ xăng, nên bình thường ít ai mượn lắm.
Nhưng Triệu Quảng Thúc nghĩ một năm chắc chỉ đi một hai lần, nên thôi không cần đi xe buýt nữa.
“Ngồi yên vị trí chưa?” Triệu Quảng Thúc vừa thắt dây an toàn vừa ngoái nhìn về hàng ghế sau.
“Rồi ạ.” Lúc này, Triệu Tuế Tuế đang bị kẹp ở giữa, hàng ghế sau chỉ có hai dây an toàn, nhưng tốc độ xe cũng chẳng nhanh được là bao, có dây hay không cũng như nhau cả thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây