Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 49: Cược mạng

Chương Trước Chương Tiếp

“Trò chơi này… Còn có thể cược mạng sao? Kiều Gia Kình cau mày hỏi, “Nhưng tên lừa đảo, sao ngươi phải cược mạng? Chúng ta không đủ ‘đạo’?

“Ta nhớ lão đầu tiều tụy kia nói, muốn thử một lần ở chỗ này. Tề Hạ khẽ nói, “Nhìn dáng vẻ của đối phương hình như rất sợ ta ‘cược mạng’.

“Ta biết ngươi rất muốn thắng. Lâm Cầm nói chen vào, “Thế nhưng ngươi đánh cược tính mạng đi mở đồ hộp, nếu xuất hiện vấn đề thì làm sao bây giờ? ‘Đạo’ không ở bên trong thì làm sao bây giờ?

“Ta sẽ thắng. Tề Hạ nói xong lại ngẩng đầu nhìn về phía Nhân thử, “Ta đã đưa tiền đặt cược, có thể bắt đầu chưa?

Nhân thử im lặng một lúc lâu, cuối cùng run rẩy nói, “Nếu ngươi thật sự muốn cược mạng vậy đừng hối hận… Hiện tại trò chơi bắt đầu.

Tề Hạ đi vào phòng.

Lúc Nhân thử muốn rời khỏi phòng đóng cửa, Tề Hạ lại kéo lấy nàng.

Động tác này khiến Nhân thử giật bắn người

Tề Hạ mặt không thay đổi đưa ra tay, chậm rãi móc ra một viên “đạo từ trong túi áo của Nhân thử.

“Ta đã tìm được.

Ba người đứng ở cửa đều há to miệng.

Vậy cũng được?

Trong nháy mắt trò chơi bắt đầu, tìm được “đạo trên người trọng tài.

Làm vậy thật sự không phá hỏng “quy tắc sao?

Chỉ thấy Nhân thử không ngừng run rẩy, trong rất sợ hãi.

“Nếu ta đoán không sai, chỉ cần ngươi đóng cửa phòng thì trong căn phòng này không có khả năng có ‘đạo’, đúng không? Tề Hạ hùng hổ dọa người hỏi.

“Sao ngươi biết…

“Rất đơn giản. Tề Hạ nhẹ nhàng nói, “Mỗi một lần người giải thích quy tắc trò chơi chắc chắn phải đứng ở trong phòng, nói cho chúng ta biết ‘hiện tại’ trong phòng có một viên ‘đạo’. Câu nói này của ngươi không sai, đáng tiếc đây là cạm bẫy cực lớn.

Thấy Nhân thử không trả lời, Tề Hạ tiếp tục nói, “‘Hiện tại’ trong phòng thật sự có một viên ‘đạo’, chỉ tiếc đã sắp biến mất,

Con mắt dưới mặt nạ Nhân thử bắt đầu điên cuồng chuyển động, nhẫn nhịn rất lâu mới hỏi, “Ngươi chỉ vì giả thiết to gan này mà đánh cược mạng của mình?

“Giả thiết? Dĩ nhiên không phải. Tề Hạ tiếp tục nói, “Điều thật sự khiến ta vững tin là lúc ngươi tuyên bố Điềm Điềm ‘Trò chơi thất bại’.

“Cái gì?!

“Lúc ấy đang đóng kín cửa, theo lý tất cả chúng ta hoàn toàn không biết gì về tình huống bên trong, nhưng trong nháy mắt ngươi mở cửa lại nói với Điềm Điềm là nàng thất bại. Tề Hạ bất đắc dĩ lắc đầu, “Vì sao ngươi lại biết nàng không tìm được?

“Ta…

“Đáp án rất rõ ràng, ngươi biết trong phòng không có khả năng có ‘đạo’.

Thân thể Nhân thử hơi run rẩy một cái.

“Trò chơi ‘loài chuột’ là một cái bẫy khác, chúng ta đều tưởng loài chuột thích này nằm đêm ra, tìm mục tiêu trong bóng đêm, đây cũng là lý do Điềm Điềm suy nghĩ theo phương hướng đó, theo lý mà nói nàng không sai. Nhưng trên đời này vẫn có loài chuột khác, chúng nó sẽ giấu đồ vật quan trọng ở trong miệng của mình, đúng không?

Nhân thử nhìn chằm chằm Tề Hạ một lúc lâu, biết mình đã thua thật.

Nàng dừng lại một chút, đột nhiên dùng hết sức lực đạp ngã Tề Hạ, quay đầu bỏ chạy.

“Đệt! Kiều Gia Kình thấy thế lập tức đưa tay bắt lấy Nhân thử, nhưng nàng như một con chuột chân chính, chỉ xoay người một cái đã tránh né.

Tốc độ của nàng rất nhanh, nghênh ngang rời đi theo con đường này.

Lúc này mấy người đều hơi luống cuống, bọn họ chưa từng nghĩ tới những người đeo mặt nạ động vật này sẽ chạy trốn.

“Tình huống như thế nào… Tên lừa đảo? Kiều Gia Kình đỡ Tề Hạ đứng lên, tỏ ra khó hiểu, “Vì sao nàng lại bỏ chạy?

“Ta cũng không biết. Tề Hạ lắc đầu, nhưng nhìn biểu cảm như đã nghĩ đến điều gì đó.

Chẳng lẽ “cược mạng chỉ là…

Hắn nhìn về phía Nhân thử muốn xác nhận suy nghĩ của mình, vẫn không khỏi mở to hai mắt nhìn.

“Sao thế?

Tề Hạ đưa tay ra, run rẩy chỉ nơi xa.

Ba người quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt ngơ ngác nguyên tại chỗ.

Chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một người trôi nổi, ngăn cản Nhân thử.

“Đệt… Kẻ hủy diệt à? Giọng Kiều Gia Kình hơi run rẩy, tình cảnh trước mắt đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn ta.

Chỉ thấy người giữa không trung nhẹ nhàng vung tay lên, Nhân thử co quắp ngồi xuống, dường như cả người đều không làm gì được nữa.

Ngay sau đó, hai người biến mất ở đằng xa, một giây sau lại xuất hiện trước mặt bốn người Tề Hạ.

Tình cảnh như thiên thần hạ phàm này khiến bốn người có mặt lập tức đầu óc trống rỗng.

Người trôi nổi giữa không trung là một nam nhân cao gầy, thân thể hắn ta trần trụi, khoác một chiếc áo choàng đỏ như máu làm từ lông vũ, trên mái tóc dài tán loạn cũng gài mấy sợi lông chim, lúc này cả người lật qua lật lại trên không trung như một con chim.

Bốn người bị cảnh tượng trước mắt dọa không nhẹ, không ai dám mở miệng nói chuyện.

Nhân thử cũng run rẩy cả người, như nghe được tiếng nghẹn ngào ở dưới mặt nạ.

“Nhân thử, ngươi muốn làm gì? Nam nhân khẽ hỏi, “Vừa rồi ngươi muốn chạy trốn sao?

“Ta… Ta… Nhân thử không ngừng run rẩy, nghe giọng nói cũng hơi thay đổi.

“Không thể chạy trốn. Nam nhân chậm rãi hạ xuống đất, đưa tay dịu dàng xoa đầu Nhân thử, “Ngươi phải ngoan một chút, ‘cược mạng’ cũng là ‘cược mạng’.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️