Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 45: Lạc lối

Chương Trước Chương Tiếp

Bây giờ ở bên phe hắn ta có một giáo viên mầm non Tiếu Nhiễm dễ bị thao túng cảm xúc, trông cũng không thông minh, có một vị luật sư Chương Thần Trạch thờ ơ với mọi chuyện, chỉ quan tâm lợi và hại, còn có một bác sĩ Triệu đã từng giằng co với mình, hơi tự coi mình là trung tâm.

Nếu tổ hợp bốn người bọn họ gặp thử thách uy hiếp đến mạng sống, có thể tin cậy lẫn nhau sao?

Cảnh sát Lý đấu tranh tư tưởng rất lâu, cuối cùng mở miệng nói, “Tề Hạ, mặc kệ nói thế nào, ta sẽ lấy cửa hàng tiện lợi làm đại bản doanh, thăm dò mấy khu vực gần đây, nếu các ngươi có tình báo gì… Cũng có thể đến tìm ta trao đổi.

Tề Hạ không đồng ý cũng không từ chối, lạnh nhạt nhìn hắn ta một cái, quay người rời đi.

Mấy người còn lại cũng không muốn nói gì nữa, đều đi theo.

Cảnh sát Lý nhìn bóng lưng bốn người ngơ ngác một lúc, lại cùng bác sĩ Triệu và Tiếu Nhiễm quay về cửa hàng tiện lợi.

Sao hắn ta không biết vào thời khắc mấu chốt bốn người bên ngoài càng đáng tin hơn, nhưng bọn họ muốn đi thu thập “đạo, nói cách khác bọn họ đang đi tìm cái chết.

Đi theo bọn họ cũng không an toàn.

Bây giờ muốn thuận lợi sống sót chỉ có thể tìm một căn cứ trước, sau đó bàn bạc kỹ hơn.



Tề Hạ dẫn theo mấy người không ngừng tiến lên, không lâu sau đã đi tới quảng trường mà bọn họ xuất hiện vào tối hôm qua.

Hắn muốn xác nhận một việc.

Đó chính là tiếng chuông to lớn nghe được lúc sáng sớm.

Nơi này vẫn giống như hôm qua, chính giữa có một màn hình điện tử cực lớn, trên màn hình treo một chiếc chuông đồng.

Lúc Hàn Nhất Mặc bị người ta ám sát có tiếng chuông lớn vang lên.

Lâm Cầm chớp mắt, mở miệng nói, “Hình như ta từng nghe được tiếng chuông rất nhiều lần…

“Nhiều lần? Kiều Gia Kình nghĩ một lúc, hỏi, “Lúc nào?

Đồng tử Lâm Cầm hơi đảo quanh, nhớ lại nói, “Các ngươi còn nhớ… Lúc chúng ta vừa tỉnh lại ở trong phòng, có một nam nhân bị ‘Nhân dương’ đánh nát đầu không? Lúc hắn tử vong hình như cũng có tiếng chuông vang lên.

Điềm Điềm như hiểu ra điều gì đó, “Chẳng lẽ… Mỗi lần có người tử vong sẽ có tiếng chuông vang lên?

Mấy người nhao nhao gật đầu, cảm thấy phương hướng suy đoán này chắc là chính xác, chiếc chuông đồng trước mắt như là chuông tang, thông báo số người tử vong cho mọi người.

“Không đúng. Tề Hạ lắc đầu, “Lúc chúng ta đi ngang qua hành lang kia, nói ít cũng có hơn ngàn căn phòng, cùng lúc chúng ta trải nghiệm ‘trò chơi’, các căn phòng kia đều có người chết, nếu thứ này là chuông tang, chúng ta không có khả năng chỉ nghe được tiếng chuông hai lần.

“Điều này… Điềm Điềm cảm thấy Tề Hạ nói cũng có lý, đã vậy rốt cuộc là điều kiện gì khiến chuông vang lên?

“A? Lâm Cầm ngẩng đầu nhìn màn hình một chút, phát hiện bên trên rỗng tuếch, “Ta nhớ hôm qua bên trên có một hàng chữ.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, hàng chữ bên trên thật sự đã biến mất.

“Hình như là… Tiếng vang gì đó… Kiều Gia Kình sờ cằm nói, “Tiếng vang của ta chiêu tai?

“Ta nghe được rồi, ‘tiếng vang của ta chiêu tai’. Tề Hạ nói.

“A đúng… Kiều Gia Kình gật đầu, “Điều này có ý gì?

Tề Hạ lắc đầu.

Đây cũng không phải thứ dựa vào “đoán có thể biết được ý tứ, bọn họ hiểu biết quá ít về thành phố này.

Chiêu tai là cái gì? Tiếng vang là cái gì? “Ta là ai?

“Được rồi, đến chỗ khác xem thử đi.

Tề Hạ xoay người, vừa muốn đi chợt giật mình.

Trước mặt hắn là một khuôn mặt tiều tụy đang mỉm cười.

Không biết khuôn mặt này xuất hiện ở sau lưng hắn từ lúc nào, lúc này đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Đôi mắt Tề Hạ khẻ đảo quanh, vội vàng lùi lại hai bước.

Ba người còn lại cũng giật mình, trước mắt là một lão nhân tiều tụy, hắn ta nhón chân lên, thân thể cong cong như một gốc cây chết.

“Ta nghĩ ra rồi… Lão nhân mỉm cười lộ ra một chiếc răng còn sót lại, “Ta nghĩ ra vấn đề mà ngươi hỏi ta rồi!

Tề Hạ bị lão nhân này nhìn chằm chằm chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, “Ngươi đang nói chuyện với ta?

Lão nhân mấp máy đôi môi khô khốc, “Chàng trai, ta biết đáp án! Đó là ‘cược mạng’! Chỉ cần cược mạng của ngươi, tất cả đều dễ dàng!

Hắn ta duỗi ra bàn tay có móng tay dơ bẩn, muốn túm lấy Tề Hạ.

“Chúng ta cách ra ngoài đã gần trong gang tấc! Chỉ cần ngươi bằng lòng cược mạng…

Tề Hạ cau mày lùi lại mấy bước, tuy không nghe hiểu lão nhân đang nói cái gì nhưng hắn ta luôn mồm muốn mạng mình, thật sự quá quỷ dị.

“Này! Lão đầu, ngươi là ai? Kiều Gia Kình hơi nghi ngờ mở miệng hỏi, “Trước kia ngươi từng gặp Tề Hạ?

Vẻ mặt lão nhân hơi dao động, quay đầu nhìn về phía Kiều Gia Kình.

Vẻ mặt hắn ta rất phức tạp há to miệng, sau đó hỏi, “Ngươi không biết ta?

“Tại sao ta phải biết ngươi?

Bầu không khí lập tức hơi trầm mặt, đôi mắt đục ngầu của lão nhân không ngừng chớp chớp, qua một lúc lâu mới nghĩ tới điều gì đó, “Thì ra là thế… Các ngươi… Đã gặp ‘Thiên Long…

“Thiên Long? Bốn người đưa mắt nhìn nhau.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️