Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 26: Dê và chó

Chương Trước Chương Tiếp

“Ta không thể trơ mắt nhìn các ngươi đi chết, nếu một câu này là lời nói dối…

“Đợi chút… Tề Hạ chậm rãi trợn to mắt, “Đoạn văn này cũng không phải ‘đáp án’, mà là cạm bẫy hại chết mọi người.

“Ngươi nói cái gì? Kiều Gia Kình không hiểu hỏi.

“Đoạn văn này đều là lời nói dối! Tề Hạ quyết đoán nói, “Đứng ở bên tường sẽ ‘chết’, đứng dưới lỗ hổng mới là ‘sống’!

Bác sĩ Triệu và cảnh sát Lý hai mặt nhìn nhau, không biết rốt cuộc Tề Hạ muốn biểu đạt điều gì.

“Các vị, còn nhớ không? ‘Dê’ sẽ nói dối! Tề Hạ đứng trong phòng muốn mọi người nhích lại gần mình, “Chúng ta làm theo quy tắc mà hắn nói, cuối cùng sẽ hại chết mình, đây chính là sự khác biệt của ‘dê’ và ‘chó’!

“Nhưng điều này thật sự hợp lý sao? Tiếu Nhiễm hơi sợ hãi hỏi, “Trong căn phòng chỉ có trên đỉnh đầu ngươi có lỗ thủng, nghĩ thế nào nơi đó cũng là chỗ nguy hiểm nhất…

Liên quan đến điểm này, Tề Hạ cũng chưa suy nghĩ rõ ràng.

Rốt cuộc cái lỗ trên đầu sẽ rơi xuống thứ gì mới có thể hại chết người bên tường?

“Ừm… Tề Hạ lại suy nghĩ một chút, sửa lại quan điểm, “Không sao, sau khi ải này kết thúc có xác suất rất lớn chúng ta có thể ra ngoài, các ngươi cứ lựa chọn dựa theo suy nghĩ của các ngươi là được.

“Sao ngươi biết chúng ta có thể đi ra ngoài? Cảnh sát Lý cảnh giác hỏi.

“Vì trong nhắc nhở lần này không có tin tức ‘báo trước’ liên quan tới trò chơi tiếp theo. Tề Hạ trả lời, “Nghĩ vậy thì có hai khả năng, hoặc có nghĩa đây là trò chơi cuối cùng, hoặc người tổ chức rất tự tin có thể đánh giết toàn bộ chúng ta trong trò chơi lần này.

Mọi người nghe xong sắc mặt nặng nề nhưng cũng không cãi lại.

“Tóm lại ta sẽ đứng ở đây. Tề Hạ vừa chỉ dưới chân của mình, “Còn các ngươi một chọn thế nào, vậy xem các ngươi đi.

Nghe Tề Hạ nói xong, Kiều Gia Kình chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, nói, “Ta đã nói, ta tin tưởng ngươi.

“Nhưng ta là tên lừa đảo. Tề Hạ lạnh lùng trả lời.

“Không quan trọng.

Lâm Cầm cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng che miệng mũi đi vào trong phòng.

“Này! Ngươi làm gì? Tiếu Nhiễm áp sát vào tường hô to, “Ngươi thật sự tin tưởng hắn sao?

Lâm Cầm khẽ gật đầu, nói, “Đúng vậy, các ngươi suy nghĩ kỹ chút đi, chúng ta dựa vào ai mới có thể sống đến bây giờ?

Tiếu Nhiễm nghe xong khẽ giật mình, đột nhiên cảm giác câu nói của Lâm Cầm cũng có lý, sau khi đấu tranh tư tưởng một chút cũng đi theo.

Hàn Nhất Mặc dùng tay che vết thương trên bả vai mình, cũng đi tới.

“Ngươi gọi là… Tề Hạ đúng không? Ta cũng tin tưởng ngươi.

Điềm Điềm, Chương Thần Trạch đã đi qua.

Lúc này chỉ còn lại bác sĩ Triệu và cảnh sát Lý đang dựa sát vào vách tường.

“Này, các ngươi không đến sao? Điềm Điềm gọi.

“Ta… Trông bác sĩ Triệu hơi do dự như chưa quyết định phải lựa chọn như thế nào.

“Không cần ép buộc người khác. Tề Hạ đưa tay lắc lắc, “Cửa này không bắt phải hợp tác, chỉ cần mình có thể sống sót là được.

Đồng hồ trên mặt đất dần chạy tới 1 giờ 28 phút.

Cảnh sát Lý híp mắt lại nhìn chằm chằm Tề Hạ.

Hắn ta cũng không cho rằng lúc này tên lừa gạt kia sẽ lựa chọn tìm chết, nhưng tại sao hắn phải dẫn theo mọi người đứng ở dưới lỗ thủng?

Lúc này Lâm Cầm nhận ra suy nghĩ của hai người, nói với bọn họ, “Tề Hạ không giống nói dối, các ngươi muốn qua đây không?

“Ngươi nhìn ra được sao? Cảnh sát Lý khẽ hỏi.

“Không sai. Lâm Cầm gật đầu, “Vì liên quan đến công việc, phần lớn thời gian của ta đều có thể phân biệt đối phương có phải đang nói dối không.

“Đã vậy… Cảnh sát Lý và bác sĩ Triệu liếc nhìn nhau, yên lặng đi ra phía trước, nói với Lâm Cầm, “Có người chuyên nghiệp mở miệng, chúng ta tin tưởng ngươi.

Tuy nói vậy nhưng trong tay hai người bọn họ vẫn đang cầm mảnh bàn vỡ vụn.

Hai người đi đến bên dưới lỗ thủng, đưa tay giơ mảnh bàn lên che đỉnh đầu của mình, vậy mặc kệ có thứ gì rơi xuống từ lỗ thủng cũng có thể đề phòng trước tiên.

“Các ngươi cũng rất tâm cơ. Kiều Gia Kình hùng hổ cũng muốn đi nhặt một mảnh bàn ở trên mặt đất.

Tề Hạ nhìn thời gian, kéo Kiều Gia Kình lại.

“Đừng đi, không còn kịp nữa.

Vừa nói xong, đồng hồ đã chạy tới 1 giờ 30 phút, trên nóc phòng vang lên tiếng dây xích to lớn như có thứ gì đó không nhìn thấy đang lên dây cung.

“Thật sự không có vấn đề sao, tên lừa đảo? Kiều Gia Kình hơi khiếp sợ ngẩng đầu lên, luôn cảm giác cảnh tượng hiện tại hơi giống đang đánh cược, chỉ có điều lần này cái giá đánh cược hơi lớn, lại là chín mạng người.

Tề Hạ lắc đầu, “Ta cũng chỉ đoán, phải xem có thể đoán đúng hay không.

Đột ngột, cả căn phòng hơi lắc lư khiến trong lòng chín người đều căng thẳng.

Điềm Điềm theo bản năng dựa sát về phía cảnh sát Lý và bác sĩ Triệu.

Tề Hạ ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào chín cái lỗ dựa chung một chỗ, một đôi mặt như muốn nhìn thấu tối tăm, tìm kiếm huyền cơ giấu ở trong đó.

Một giây sau, chín cái lỗ này đột nhiên phun ra một vài đồ vật màu đen, mọi người sợ đến mức vội vàng nhắm mắt lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️