Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 24: Lại một đợt nữa

Chương Trước Chương Tiếp

Người xung quanh lập tức tiến lên đỡ hai người, nhìn Hàn Nhất Mặc giữ được một mạng.

Bác sĩ Triệu lập tức kéo Hàn Nhất Mặc sang một bên, bắt đầu kiểm tra miệng vết thương của hắn ta, lúc này tình huống vết thương của hắn ta không khác dự đoán là bao, vẫn cần rút cây xiên ra từ phía trước.

Bây giờ vấn đề khó giải quyết nhất cũng là cầm máu.

Bác sĩ Triệu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn dùng mấy miếng vải chặn lại gần vết thương của Hàn Nhất Mặc.

“Này, bác sĩ, không rút cây xiên ra cho hắn sao? Kiều Gia Kình hỏi.

“Không thể rút, rút ra hắn sẽ chết. Sắc mặt bác sĩ Triệu nghiêm trọng nói.

“Chết? Kiều Gia Kình hơi nghi ngờ, đi đến phía trước xô đẩy bác sĩ Triệu một cái, “Làm cái gì? Chúng ta tốn nhiều sức lực như vậy, kết quả ngươi lại không cứu người sao?

“Ta đang cứu hắn! Bác sĩ Triệu không nhịn được hất tay Kiều Gia Kình ra, “Nói câu không dễ nghe, cây xiên này phải ở lại trên người hắn, vậy hắn mới có thể sống sót.

“Vì sao? Tiếu Nhiễm đứng bên cạnh cũng không nhịn được đặt câu hỏi.

“Nếu rút cây xiên ra, trên người hắn cũng chỉ còn lại một vết thương không ngừng chảy máu, chết chỉ là vấn đề thời gian. Bác sĩ Triệu bình tĩnh trả lời, “Bây giờ để lại cây xiên, mặc dù hắn sẽ đau đớn không chịu nổi nhưng ít ra không chết vì mất máu quá nhiều, không lâu sau những vết thương nhỏ đó sẽ tạm thời dừng chảy máu vì máu xung quanh đông kết lại.

Mặc dù mọi người không hiểu kiến thức chữa bệnh gì đó, nhưng cũng tổng thể hiểu ý của bác sĩ Triệu.

Hiện tại việc rút cây xiên rất đơn giản với bọn họ, khâu lại một vết thương lại rất khó.

“Hiện tại đã giữ được mạng cho tác giả, điều duy nhất chúng ta cần làm là nhanh chóng rời khỏi nơi này, sau đó tìm một nơi đủ điều kiện để xử lý vết thương cho hắn.

Một câu nói của bác sĩ Triệu đã kéo suy nghĩ của mọi người về hiện thực.

Nếu không thể rời khỏi căn phòng quỷ dị này, kết quả của bọn họ sớm muộn cũng giống với Hàn Nhất Mặc.

“Nhưng phải rời đi như thế nào? ‘Trò chơi’ kết thúc rồi sao? Lâm Cầm che miệng mũi hỏi.

Tề Hạ cẩn thận suy nghĩ một chút, lắc đầu.

Vừa nãy sau mặt nạ viết rất rõ ràng, người tên là “Nhân cẩu kia hy vọng bọn họ sống sót, còn nói “gặp lại sau cơn mưa.

Theo lý mà nói sau cây xiên bắn loạn xạ như cơn mưa to này, người gọi là “Nhân cẩu kia sẽ xuất hiện, có khả năng hắn ta sẽ mang đến trò chơi tiếp theo.

Nhưng vì sao hắn ta vẫn chưa xuất hiện chứ?

“Này, tên lừa đảo. Kiều Gia Kình chậm rãi đi đến bên cạnh Tề Hạ, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Ngươi có cách sống tiếp, đúng không?

“Làm sao? Tề Hạ lạnh lùng trả lời, “Ta có thể sống sót hay không có liên quan gì với ngươi?

“Ta cũng không thông minh như ngươi, chỉ có thể tìm người hợp tác. Kiều Gia Kình như đang đề cử bản thân, “Ngươi có đầu óc, ta có sức lực, chúng ta hợp tác đi.

Tề Hạ nghe được câu này, khẽ nhíu mày.

“Thật xin lỗi, ta là tên lừa đảo. Ngoại trừ bản thân thì ta không định tin tưởng bất kỳ ai.

Không đợi Kiều Gia Kình nói tiếp, cảnh sát Lý đột nhiên nghi ngờ nói.

“Đây là cái gì?

Mọi người nghe xong quay lại nhìn, lại phát hiện lúc này cảnh sát Lý đang cẩn thận kỹ càng xem xét cây xiên trong tay.

“Sao thế?

Bác sĩ Triệu tới gần cảnh sát Lý, cẩn thận hỏi.

“Có chữ viết. Cảnh sát Lý đưa cây xiên cho bác sĩ Triệu.

Bác sĩ Triệu nhận lấy xem xét, sắc mặt thay đổi, phần đuôi cây xiên to bằng ngón tay này thật sự có hàng chữ thật nhỏ.

“Ta là ‘Nhân dương’, có thể thấy hàng chữ này nói rõ các ngươi còn sống.

“Nhưng rốt cuộc các ngươi còn có mấy người sống sót?

“Có ai bị thương không?

“Ta rất lo lắng cho các ngươi.

“Ta không thể trơ mắt nhìn các ngươi đi chết.

“Một khắc sau, tử vong lại rơi xuống từ trên trời.

“Né tránh chúng nó, nghĩ cách sống sót.

Bác sĩ Triệu cắn răng, lập tức hung hăng ném cây xiên xuống đất.

“Tưởng ta dễ bắt nạt đúng không! Chưa kết thúc sao! Hắn ta lớn tiếng gầm thét như muốn phát tiết toàn bộ cảm xúc kiềm chế ra ngoài.

“Ngươi bình tĩnh một chút! Cảnh sát Lý nghiêm nghị nói, “Nếu không khống chế được tâm trạng của mình, ngươi phải sống sót bằng cách nào?

“Sống sót? Nhưng chúng ta đã chết!! Cuối cùng bác sĩ Triệu không nhịn nổi, “Chúng ta đã chết còn phải bị sự sợ hãi tử vong tra tấn, rốt cuộc ‘người tổ chức’ muốn làm gì?! Hắn không thể dứt khoát giết chúng ta hoặc là thả chúng ta sao?

Lúc này sắc mặt của mọi người đều hơi khó coi, đúng vậy, một đợt lại một đợt tử vong uy hiếp như vậy, rốt cuộc muốn làm gì chứ?

Đúng như Đầu dê rừng kia đã nói, muốn chọn ra một vị “thần sao?

Chẳng lẽ ngoại trừ một người sẽ trở thành “thần, còn lại phải xuống địa ngục sao?

“Các vị, chúng ta đã sống qua hai ‘trò chơi’, các ngươi cho rằng bản thân rất thông minh sao? Không! Bác sĩ Triệu nắm chặt nắm đấm, “Là chúng ta quá may mắn! Nhưng lần sau thì sao? Lần sau sau nữa thì sao? Trong căn phòng thay đổi muôn hình muôn vẻ này, rốt cuộc chúng ta có thể sống tới khi nào?!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)