Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 22: Gặp lại sau cơn mưa (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người lại gần xem xét, phát hiện vấn đề thật sự rất khó giải quyết.

Mũi nhọn của cây xiên là móc câu, rút ra sẽ tạo thành tổn thương lớn hơn cho người bị thương.

Phần đuôi cây xiên lại nối liền với dây thừng.

Lúc này Hàn Nhất Mặc như một con cá bị bắn trúng, dù bơi đến đâu cũng bị sợi dây thừng này kéo chặt.

“Chỉ có thể cắt đứt dây thừng, sau đó rút cây xiên ra từ phía trước. Bác sĩ Triệu ngẩng đầu nói, “Nhưng trong tay ta không có công cụ sắc bén.

Lúc này đôi môi Hàn Nhất Mặc hơi trắng bệch, cây xiên đâm xuyên qua xương bả vai khiến hắn ta đau đớn không chịu nổi.

“Vậy dùng cây xiên khác. Cảnh sát Lý quyết định thật nhanh nói, “Tuy cây xiên nhọn nhưng cũng được coi là công cụ sắc bén.

“Chỉ có thể làm vậy thôi. Bác sĩ Triệu cũng gật đầu, “Tác giả, ta muốn ngươi lựa chọn một tư thế thả lỏng nhất để nằm xuống, chúng ta cần cắt dây thừng ở trên lưng ngươi, ngươi đừng vội, từ từ là được. Chú ý cây xiên ở phía trước ngươi, cẩn thận đừng để bị thương hai lần.

Hàn Nhất Mặc gật đầu, bắt đầu chật vật cử động thân thể.

Tề Hạ nhìn tình cảnh này luôn cảm giác hơi không hài hòa.

Từ từ là được?

Trường hợp hiện tại thật sự có thời gian để bọn họ làm như vậy sao?

Hắn nhìn dây thừng đầy đất một chút, trong đầu có một dự cảm không tốt.

Nếu đoán không sai, bọn họ vẫn đang giành giật từng giây.

“Không thể từ từ được! Tề Hạ đột nhiên mở miệng nói, “Lập tức lấy cây xiên xuống cho hắn!

Hắn bước nhanh đến bên cạnh bác sĩ, vẻ mặt thành thật nói với Hàn Nhất Mặc, “Ngươi chịu đựng một chút, hiện tại ta sẽ rút cây xiên ra cho ngươi!

Hàn Nhất Mặc hơi không hiểu nhưng cũng không từ chối.

“Ngươi làm cái gì?! Bác sĩ Triệu tức giận đẩy Tề Hạ một cái, “Ngươi làm vậy sẽ khiến vết thương của hắn nặng hơn!

“Không có thời gian! Lại kéo dài nữa thì hắn sẽ chết thật! Tề Hạ cũng đẩy bác sĩ Triệu ra, một phát tóm lấy cây xiên trên lưng Hàn Nhất Mặc từ phía sau.

Một tiếng hét thảm vang lên.

Cây xiên có gai ngược đâm vào thì dễ, muốn lấy xuống khó càng thêm khó.

“Này! Lúc này cảnh sát Lý cũng chạy tới, một phát kéo Tề Hạ ra gầm thét, “Tiểu tử, ngươi muốn giết người sao?

Tề Hạ bị ngăn cản hai lần, sắc mặt cũng khó coi.

“Ta hiểu các ngươi muốn cứu người, nhưng không nắm bắt thời gian thì cây xiên sẽ…

Còn chưa đợi Tề Hạ nói xong, tiếng dây xích lại vang lên bốn phía như có cơ quan to lớn gì đó lại bị phát động.

Theo đó còn có tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng của Hàn Nhất Mặc.

Lúc này mọi người mới lấy lại tinh thần, phát hiện dây thừng nối với tất cả cây xiên đang chậm rãi thu về.

Lúc này Hàn Nhất Mặc ngồi trên mặt đất cũng bị lực lượng khổng lồ kéo lấy.

Tề Hạ đã sớm phát hiện điểm này, dây thừng trên cây xiên cũng không phải dùng để trang trí, sớm muộn gì bọn họ cũng thu hồi cây xiên.

Mọi người hốt hoảng chạy theo Hàn Nhất Mặc, trong lúc đó cảnh sát Lý muốn giữ chặt dây thừng, đối chọi với lực lượng khổng lồ của lỗ thủng màu đen kia nhưng cuối cùng đều là phí công.

Lúc này trên mặt đất cằm đầy cây xiên dần bị cây xiên xé thành chia năm xẻ bảy, cũng bắt đầu lui lại.

Loại lực lượng có thể xé nát tấm ván gỗ này tuyệt đối không phải tay không có thể chống lại.

Tuy Hàn Nhất Mặc đau đớn khó nhịn nhưng hắn ta nhanh chóng phát hiện một vấn đề khác.

Nếu mình bị kéo đến trước mặt tường lại vẫn không tránh thoát cây xiên, cả người sẽ bị dính vào trên mặt tường chờ chết.

Nghĩ tới đây, hắn ta đau đớn đứng dậy, lại đưa tay túm lấy Tề Hạ, nói ra từng chữ một, “Lấy cây xiên xuống giúp ta! Lấy xuống ngay bây giờ!

Vẻ mặt Tề Hạ hơi khó xử, vừa nãy hắn đã thử một chút, gai ngược của cây xiên này rất tinh xảo, căn bản khó mà rút ra khỏi người.

Thấy lần này máu tươi chảy ra ào ào, Tề Hạ trở nên hoảng hốt.

Bọn họ thật sự chết rồi sao?

Người đã chết… Cũng sẽ bị thương sao?

Tề Hạ ổn định lại tinh thần, bây giờ không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, mà phải lập tức cắt đứt dây thừng.

Hiện tại tất cả cây xiên đều đang từ từ lui lại, làm thế nào dùng cây xiên khác cắt đứt dây thừng của hắn?

Điều duy nhất có thể xác định là lúc tất cả dây thừng quay về trong tường, cây xiên sẽ biến mất toàn bộ, Hàn Nhất Mặc cũng sẽ tử vong.

“Phải nghĩ cách lấy được một cây xiên… Nhưng rốt cuộc phải làm thế nào… Tề Hạ nhíu mày, nhanh chóng nhìn quanh.

Chỉ có thể đánh cược một lần thôi.

Hắn nắm lấy hai cây xiên chậm chạp lùi lại trên mặt đất, sau đó nhanh chóng buộc dây thừng của chúng nó vào với nhau, buộc một nút chết.

“Này! Đừng vây quanh Hàn Nhất Mặc nữa. Tề Hạ mở miệng nói, “Đều làm giống ta đi! Ít nhất chúng ta phải giữ lại một cây xiên.

Lâm Cầm lập tức hiểu ý của hắn, cũng tìm hai cây xiên gọn gàng buộc lại.

Nhưng hình dáng thắt nút của nàng rất quái lạ, Tề Hạ chưa từng thấy.

Lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể nhìn chằm chằm hai cây xiên trước mặt.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️