Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 20: Một cơn mưa (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Sai rồi! Chúng ta đoán sai rồi! Tiếu Nhiễm hét lên một tiếc, “Chắc là quay về bên trái đúng không?! Chúng ta không nên tin tưởng tên lừa đảo này! Chúng ta đều phải chết ở chỗ này!!

Tề Hạ khẽ nhíu mày…

Sai rồi sao?

Còn chưa đợi mọi người phản ứng, đồng hồ ở giữa bàn đột nhiên thay đổi.

Nó lắc lư rất nhẹ, ngay sau đó bắn ra tám tia laser.

Tám tia laser bắn ra từng đồng hồ, dần di chuyển đến cạnh bàn mới dừng lại.

Trong lúc mọi người còn khó hiểu, đồng hồ chuẩn xác cắt cái bàn thành chín phần hình quạt kích cỡ giống nhau như là miếng pizza.

“Soạt!

Một tiếng động thật lớn vang lên, cái bàn chia năm xẻ bảy.

Lúc này cái đồng hồ ở chính giữa đứng trên một cái cọc gỗ nho nhỏ.

Thời gian quá gấp gáp, tất cả mọi người hơi luống cuống tay chân.

“Đây là thứ gì? Hàn Nhất Mặc kêu lên, “Sao cái bàn cũng bị cắt nát?

Lúc này cảnh sát Lý phát hiện phần lưng của mỗi một mặt bàn hình quạt còn có năm tay, kinh nghiệm nghề nghiệp lâu dài khiến hắn ta lập tức hiểu ra điều gì đó.

“Là lá chắn!

Hắn ta cầm mặt bàn hình quạt lên, che ở trước người mình.

“Chúng ta có thể dùng lá chắn này ngăn cản súng phóng lao!

Mọi người nghe được câu này cũng nhao nhao cầm lá chắn của mình lên.

Nhưng chỉ mười mấy giây mọi người đã phát hiện vấn đề.

“Chúng ta ngăn cản như thế nào?! Hiếm khi nào luật sư Chương Thần Trạch lại lộ ra vẻ bối rối, “Bốn phía đều có súng phóng lao, chúng ta chỉ có thể cản một phía.

“Phải hợp tác. Tề Hạ lấy lại tinh thần mở miệng nói, “Chúng ta làm thành một vòng tròn, quay lưng về phía nhau.

Mọi người nghe xong vội vàng điều chỉnh đội hình, lẳng lặng chờ đợi.

Lúc này mọi người đều im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.

Hiện tại chín người xa lạ lại trở thành đồng đội, thiếu một thứ cũng không được.

Lúc này Tề Hạ lơ đãng quay đầu nhìn thoáng qua tác giả Hàn Nhất Mặc, phát hiện trên mặt hắn ta rịn ra mồ hôi, cả người đều đang run rẩy trông đặc biệt căng thẳng.

Lúc này, ở chỗ xa xôi bên ngoài phòng lại vang lên một tiếng chuông.

“Ngươi không sao chứ? Tề Hạ hỏi.

“Không, không có gì… Hàn Nhất Mặc lắc đầu.

“Này! Bác sĩ Triệu, ngươi đảo lại mặt bàn của ngươi đi! Chương Thần Trạch đột nhiên mở miệng nói.

“Vì sao? Bác sĩ Triệu nhìn mặt bàn trong tay mình, hắn ta để đầu nhọn ở dưới, đầu rộng ở trên.

“Ngươi làm vậy sẽ không che được chân của ta! Chương Thần Trạch căng thẳng nói, “Ta sẽ bị bắn trúng!

“Đảo lại thì ta không cách nào che đầu của ta! Bác sĩ Triệu cũng không cam chịu yếu thế, “Đầu quan trọng hay chân quan trọng?

Có vài người nghe thấy hai người cãi lộn lại cảm thấy bác sĩ Triệu nói cũng có lý, lúc này lại nhao nhao đảo hình quạt lại.

Đầu nhọn ở dưới, đầu rộng ở trên.

Cứ vậy lại tạo thành một cục diện quỷ dị.

Vậy chính là lúc súng phóng lao bắn đến từ bốn phương tám hướng sẽ chỉ ngăn cản được nửa phần trên, chân của tất cả mọi người đều bị thương.

“Vậy có đúng không? Tiếu Nhiễm hơi ngạc nhiên, “Dù chúng ta có thể giấu chân ở trong đầu nhọn, ngăn cản chính diện, nhưng súng phóng lao bắn đến từ sau lưng thì phải làm sao bây giờ? Súng phóng lao bắn tới từ trên trời thì phải làm thế nào?

“Để ta chặn lại phía trên! Cảnh sát Lý giơ lá chắn của mình lên, “Đều dựa vào gần nhau đi, ta bảo vệ các ngươi.

Lâm Cầm nhanh chóng suy nghĩ một chút, nói, “Nhưng người còn lại sắp xếp dựa theo một trên một dưới, mỗi người chúng ta có thể xếp vào nhau!

“Đúng! Có lý! Kiều Gia Kình cũng hùa theo nói.

“Không đúng. Tề Hạ mở miệng cắt ngang mọi người, “Nếu mọi người đều đặt lá chắn thẳng đứng với súng phóng lao, rất dễ bị đâm xuyên qua…

“Trai đẹp, vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Kiều Gia Kình hỏi.

Ánh mắt Tề Hạ dừng lại ở mặt nạ da dê trên mặt đất.

“Vì sao măng mùa xuân không sợ mưa rơi?

Một câu nhắc nhở cuối cùng khiến Tề Hạ như có điều suy nghĩ.

“Chậm đã, chậm đã… Lại cho ta chút thời gian. Tề Hạ nhíu mày.

Mọi người ngừng thở nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút, chỉ còn một phút nữa là súng phóng lao sẽ bắn ra.

“Mặc kệ hắn trước đã! Bác sĩ Triệu lạnh lùng quát một tiếng, “Cứ dựa theo lời Lâm Cầm, xếp lá chắn vào với nhau đi!

“Ngươi ĐM im miệng cho ta! Kiều Gia Kình cũng quát to một tiếng, “Ta tin tưởng lời của tên lừa đảo.

“Ngươi! Bác sĩ Triệu cắn răng, nuốt lời muốn nói vào.

“Có rồi! Tề Hạ đột nhiên trợn to mắt, “Tất cả mọi người hướng đầu nhọn lên trên!

Tuy mọi người còn có nghi ngờ nhưng phần lớn người đều đầu óc trống rỗng, chỉ có thể tạm thời làm theo.

Bác sĩ Triệu hơi suy nghĩ một chút, cũng đảo ngược đầu nhọn lên.

“Tất cả mọi người cúi người xuống! Tề Hạ tiếp tục nói, “Chĩa đầu nhọn về phía sau, dựa vào nhau. Cảnh sát Lý, ngươi cũng không cần che chắn phía trên, chúng ta làm cùng nhau!

Mọi người được Tề Hạ chỉ huy, lại chậm rãi đặt song song tất cả hình quạt tạo thành một hình tròn.

Không ai ngờ tất cả hình quạt này lại xếp kín kẽ, chặn hết khe hở ở bốn phương tám hướng và phía trên.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️