Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 2: Phòng trống (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Người bình thường đối mặt với hành vi bắt cóc này, sẽ bình tĩnh nói ra những lời giống nàng sao?

Lúc này một người trẻ tuổi cường tráng mặc áo phông màu đen mở miệng hỏi, “Đầu dê rừng, vì sao nơi này có mười người mà ngươi lại nói có chín người?

Đầu dê rừng im lặng, cũng không trả lời ngay.

“ĐM, ta mặc kệ nơi này có mấy người… Nam nhân cánh tay hoa mắng một tiếng, khẽ chống bàn muốn đứng dậy lại phát hiện hai chân của mình xụi lơ không làm gì được, thế là chỉ có thể tiếp tục chỉ vào Đầu dê rừng nói, “Tên chó chết, ta khuyên ngươi biết điều một chút, có lẽ ngươi không biết chọc ta sẽ có hậu quả nghiêm trọng đến mức nào, ta thật sự sẽ lấy mạng của ngươi.

Vừa nói ra lời này, vẻ mặt của đám người đang ngồi cùng nam nhân đều trở nên nghiêm túc, lúc này thật sự cần một người dẫn đầu, nếu có thể cùng khống chế Đầu dê rừng này, tình hình vẫn nằm trong khống chế.

Thế nhưng mọi người lại phát hiện không biết hai chân của mình bị người ta tiêm cái gì, lúc này hoàn toàn không làm gì được.

Thế là nam nhân cánh tay hoa chỉ có thể dùng ngôn ngữ uy hiếp Đầu dê rừng, lớn tiếng chửi rủa.

Tề Hạ không mở miệng, đưa tay nhẹ vuốt cằm, hắn nhìn chằm chằm đồng hồ trên bàn như có điều suy nghĩ.

Hình như việc này không đơn giản như tưởng tượng.

Hắn biết Đầu dê rừng có nói một điều rất đúng “chín người tham gia, nếu nơi này có mười người chỉ có thể chứng minh một người trong đó cũng không phải người tham gia.

Vậy hắn ta là ai?

Trong phòng này có sáu nam bốn nữ đang ngồi, chẳng lẽ có một người là “người bắt cóc sao?

Đầu dê rừng không nói nữa, chậm rãi đi đến bên cạnh Tề Hạ, đứng sau lưng một người trẻ tuổi.

Ánh mắt của mọi người cũng di chuyển theo hắn ta, mới phát hiện người trẻ tuổi trước mặt khác với tất cả những người đang ngồi, tuy khuôn mặt của hắn ta bẩn thỉu nhưng lại nở một nụ cười hạnh phúc.

Đầu dê rừng chậm rãi giơ tay lên, đặt trên gáy của người trẻ tuổi.

Nụ cười của người trẻ tuổi càng có vẻ quỷ dị hơn, vẻ mặt hắn ta đầy kích động liếc nhìn mọi người một chút, xem ra hắn ta đã sớm biết điều gì đó.

Chỉ nghe một tiếng vang nặng nề, Đầu dê rừng đã hung hăng đập đầu người trẻ tuổi xuống mặt bàn.

Chất lỏng màu trắng hồng vung vãi như thuốc màu, chỉ một thoáng đáng trải rộng trên mặt bàn, khuôn mặt mỗi người bên cạnh đều dính chút máu.

Đầu người trẻ tuổi này lại bị đập vỡ nát ở trên mặt bàn.

Bên ngoài căn phòng lại vang lên tiếng chuông xa xôi.

Tề Hạ cách người chết rất gần, hắn cảm giác được có một khối vật thể không rõ dính vào mặt của mình, ấm áp, dinh dính.

Hắn tự hỏi tố chất tâm lý của mình đã đủ cường đại, không ngờ lúc này cũng phải run rẩy.

Nữ sinh ngồi bên phải người chết ngơ ngác khoảng ba giây, cuối cùng khuôn mặt vặn vẹo, hét lên một tiếng.

Tiếng hét chói tai này xé toang phòng tuyến tâm lý của mọi người.

Có thể một tay đập nát xương sọ cứng rắn nhất của nhân loại ở trên bàn, Đầu dê rừng kia còn là “người sao?

Vì sao thân thể gầy yếu của hắn ta lại bộc phát ra lực lượng cường đại như thế.

Đầu dê rừng chậm rãi mở miệng nói, “Sở dĩ chuẩn bị mười người, là vì phải dùng một người trong số đó để các ngươi yên tĩnh lại.

Nữ nhân dừng hét, suy nghĩ của mọi người cũng im bặt dừng lại.

Lúc này mấy nam nhân đang kêu gào chửi rủa cũng im lặng.

Bây giờ đã không phải vấn đề “phạm pháp, quái nhân trước mặt thật sự sẽ giết người.

Yên lặng hơn một phút đồng hồ, Đầu dê rừng mới khẽ gật đầu: “Rất tốt, chín vị, xem ra các ngươi đều đã yên tĩnh lại.

Mọi người thay đổi sắc mặt, lại không có ai dám mở miệng nói chuyện, cũng như hắn ta nói, hiện tại thật sự là “chín vị.

Tề Hạ run rẩy đưa tay ra, gỡ một thứ màu hồng ở trên mặt mình xuống.

Khối đại não bị đánh nát kia còn mang theo nhiệt độ cơ thể, còn đang hơi nhảy lên, nhưng chưa tới mấy giây nó đã mất đi sự sống như quả bóng da bị xì hơi.

“Tiếp theo ta xin tự giới thiệu bản thân một chút… Đầu dê rừng đưa ra ngón tay đầm đìa máu chỉ vào mặt nạ của mình, nói, “Ta là ‘Nhân dương’, còn các ngươi là ‘Người tham gia’.

Mọi người nghe xong khẽ giật mình, đột nhiên thấy hơi khó hiểu, “Nhân dương, “Người tham gia?

“Bây giờ tập hợp các ngươi lại là vì tham gia một trò chơi, cuối cùng sáng tạo một vị ‘thần’. Giọng điệu của Đầu dê rừng bình thản.

Hai câu nói liên tiếp nhau lại khiến mọi người nhao nhao nhíu mày.

Trải qua mấy phút ở chung, nói chung mọi người đã hiểu rõ nam nhân trước mắt là thằng điên, nhưng thằng điên này lại nói mình muốn sáng tạo một vị “thần?

“Sáng tạo… Thần gì? Nam nhân trẻ tuổi to lớn hơi căng thẳng hỏi.

“Vị thần giống ‘Nữ Oa’! Đầu dê rừng hoa chân múa tay nói, trên người hắn ta tản ra mùi tanh, giọng nói mang theo sự dữ tợn, “Tuyệt vời đến mức nào! Các ngươi sẽ chứng kiến lịch sử cùng với bọn ta, Nữ Oa từng sáng tạo ra nhân loại, lại hóa thành cầu vồng lúc vá trời… Chúng ta không thể mất đi Nữ Oa, cho nên muốn sáng tạo ra một Nữ Oa! Có một nhiệm vụ vĩ đại đang chờ ‘thần’ đi làm!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️