Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 16: Tiếp tục đi

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng một xác chết yên tính không thể cho bác sĩ Triệu bất kỳ câu trả lời nào.

Những người còn lại cũng chậm rãi đứng dậy.

Căn phòng này cũng không có sự thay đổi gì, chỉ có thêm một xác chết.

“Thật là kỳ quái… Chúng ta thật sự đã chết sao? Điềm Điềm như còn đang bối rối vấn đề này, nàng duỗi bàn tay mảnh khảnh ra hung hăng tát mình một cái.

“Ôi chao! Điềm Điềm kêu lên một tiếng, “Vẫn rất đau… Vì sao chết đi còn có thể cảm giác đau?

Kiều Gia Kình lắc đầu, “Sao nào, trước kia ngươi từng chết?

“Ta… Điềm Điềm hơi ngạc nhiên, “Hình như thật sự chưa từng chết…

“Cho nên ai biết sau khi chết sẽ như thế nào chứ. Nhìn tình hình này biết đâu nơi này chính là địa ngục. Kiều Gia Kình nhìn hai cái xác trong phòng một chút, cảm giác cả người mất tự nhiên, “Ta không chỉ cảm giác được đau, còn có thể ngửi được mùi thối.

“Cho nên chúng ta là gì? Hồn phách sao? Tác giả Hàn Nhất Mặc hỏi.

Bác sĩ Triệu nghe xong cũng kiểm tra thân thể của mình một chút, phát hiện nhịp tim, nhiệt độ cơ thể, mạch đập của mình đều bình thường, mình cũng đang hô hấp bình thường nhưng lại không tiêu hao dưỡng khí.

Xem ra tử vong thật sự là một thứ thần bí, bất kỳ kiến thức y học nào cũng không giải thích được.

“Mặc kệ chúng ta là gì, ta cũng không muốn cuộc sống sau này phải bị nhốt trong căn phòng nhỏ này. Cảnh sát Lý nói, “Tìm xem làm thế nào ra ngoài đi.

Cảnh sát Lý đi đến bên cạnh Đầu dê rừng, thuận tay cầm lấy khẩu súng ở bên cạnh hắn ta.

Hành động này dọa mọi người giật mình, theo bản năng cách xa hắn ta.

Cảnh sát Lý thuần thục kéo nòng súng ra xem, sau đó lại gỡ băng đạn, phát hiện khẩu súng này chỉ có một viên đạn, hiện tại đã trống không.

Đây là một tin tức tốt cũng là tin tức xấu.

Tin tức tốt là bọn họ không cần lo lắng có người cầm khẩu súng này tổn thương người khác, tin tức xấu là lúc gặp được nguy hiểm thì bọn họ cũng không thể tự vệ.

Kiều Gia Kình rất to gan, hắn ta đưa tay từ từ tháo mặt nạ dê rừng xuống, phát hiện dưới mặt nạ là một khuôn mặt nam nhân hoàn toàn hư thối.

Đôi mắt của hắn ta trợn ngược, đã không còn dấu hiệu sự sống.

“Khuôn mặt thật đáng sợ…

Luật sư Chương đứng bên cạnh nói.

Tề Hạ vẫn đang ngồi trên ghế, chưa đứng lên cũng chưa đi tìm manh mối.

Hắn có cảm giác hơi là lạ.

Còn có một người nữa chưa đứng lên là bác sĩ tâm lý Lâm Cầm.

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì? Lâm Cầm hững hờ che mũi miệng của mình hỏi.

“Ta? Tề Hạ hơi ngạc nhiên, “Sao nào? Ngươi muốn chẩn đoán tâm lý của ta chút không?

“Cũng không cần phải vậy, tuy người thông minh giống ngươi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút vấn đề tâm lý nhưng tình cảnh hiện tại thật sự không thích hợp trị liệu tâm lý. Lâm Cầm khẽ mỉm cười, “Ta chỉ muốn hỏi xem ngươi đang suy nghĩ cái gì?

Tề Hạ suy nghĩ một chút, nói, “Ta đang suy nghĩ nguyên nhân.

“Nguyên nhân?

Tề Hạ không để ý đến Lâm Cầm, lại gọi bác sĩ Triệu, hỏi, “Bác sĩ, bình thường người bị súng bắn trúng trái tim có thể sống bao lâu?

Bác sĩ Triệu quay lại, hơi suy nghĩ một chút, nói, “Nếu ta nhớ không nhầm lúc một người trúng đạn ở trái tim sẽ tiến vào trạng thái không có ý thức mấy giây, nhưng vì ‘tử vong’ trên mặt y học chỉ là ‘não tử vong’, cho nên không có ý thức thì đại não cũng sẽ làm việc thêm mấy phút nữa.

Tề Hạ nhẹ gật đầu, “Vừa rồi Đầu dê rừng kia kêu thảm vài phút, có nghĩ cấu tạo thân thể của hắn mạnh mẽ dẻo dai hơn người bình thường rất nhiều?

“Đúng thế. Trong tình huống trái tim của hắn trúng đạn phải qua vài phút mới hoàn toàn mất đi ý thức.

Mọi người nghe thấy Tề Hạ nói chuyện với bác sĩ, không khỏi yên tĩnh lại.

Vừa rồi cũng vì mạch suy nghĩ của tên lừa đảo này rõ ràng, chín người mới có thể sống sót.

“Vậy các ngươi nói đây là vì sao chứ? Tề Hạ duỗi ngón trỏ và ngón cái làm thành hình khẩu súng, đặt ở trên huyệt thái dương của mình, “Người bình thường đều lựa chọn tự sát thế này.

Hắn suy nghĩ, lại dùng tay nhắm thẳng vào cằm mình từ dưới lên, “Hoặc là thế này.

Tề Hạ thu tay lại, chỉ vào trái tim của mình, “Dù như thế nào… Người tự sát đều cố gắng không lựa chọn cho mình một cách chết vô cùng đau đớn, nhưng tại sao hắn phải nhắm thẳng vào trái tim của mình chứ?

Kiều Gia Kình vuốt ve mặt nạ đầu dê trong tay, sau đó lật đầu nam nhân kia ra, nói, “Biết đầu đầu của tên này cứng hơn, một súng cũng không bắn chết được.

“Hắn đã nôn ra máu, vậy chứng minh thân thể của hắn có cấu tạo giống với chúng ta. Cảnh sát Lý nói, “Dù hắn cường tráng đến đâu, sau khi bắn một phát súng trúng đầu cũng phải chết.

Tề Hạ nhẹ gật đầu, “Đã vậy, ta cũng chỉ có thể nghĩ đến một nguyên nhân.

Hắn đưa tay chỉ vào mặt nạ trong tay Kiều Gia Kình, nói, “Sở dĩ Đầu dê rừng lựa chọn bắn vào tim của mình, tám phần mười là vì bảo vệ thứ nào đó, e rằng ‘trò chơi’ còn chưa kết thúc.

Kiều Gia Kình khẽ giật mình, “Ngươi nói là… Hắn sợ làm hỏng mặt nạ của mình?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️