Thập Nhật Chung Yên (Dịch)

Chương 12: Ngả bài

Chương Trước Chương Tiếp

Người rút được “người nói dối là người được trời cao chọn, đây vốn là một trò chơi không công bằng?

“Không đúng… Tề Hạ thầm nghĩ trong lòng, “Nếu rút trúng thì có thể sống sót, không bằng trực tiếp viết lên trên thẻ bài ‘sinh’ và ‘tử’, nếu vậy sẽ càng dễ đạt được mục đích. Nếu không trò chơi gần một giờ này có ý nghĩa gì?

Một cảm giác không hài hòa sâu sắc lan tràn trong lòng hắn.

Tề Hạ không ngừng nhớ lại mỗi một câu nói của Đầu dê rừng.

Chẳng lẽ…

“Này, tới lượt ngươi. Kiều Gia Kình đưa tay vỗ Tề Hạ.

Lúc này hắn mới tỉnh táo lại, phát hiện mọi người đang dùng ánh mắt khác thường nhìn mình.

Chuyện cho tới bây giờ đã không kịp nghĩ nhiều, nếu không mình càng có vẻ khả nghi hơn.

Chỉ thấy hắn lấy lại bình tĩnh, lại sắp xếp mạch suy nghĩ của mình một chút.

Trong đầu của hắn không ngừng nhớ lại câu nói “Ta tên Lý Minh, người Sơn Đông này…

Nhưng lúc này tuyệt đối không thể dùng đáp án này, muốn tìm được “giải pháp của trò chơi này, chỉ có thể đánh cược một lần…

Tề Hạ mở to mắt, nói với mọi người, “Các vị, ta tên Tề Hạ, người Sơn Đông, nghề nghiệp là một tên lừa đảo.

“Tên lừa đảo?

Mọi người có mặt nghe được câu nói đầu tiên của Tề Hạ đều nhao nhao kêu lên, dù sao “tên lừa đảo này đã xuất hiện trong câu chuyện của rất nhiều người.

Tên lừa đảo này cũng như ẩn như hiện nối liền câu chuyện của mọi người.

Điều mỉa mai hơn là, bọn họ muốn phán đoán một “tên lừa đảo có nói thật không.

“Trước khi đến nơi này, ta đang nghĩ cách rửa sạch số tiền hai trăm vạn trong tay mình.

“Tóm lại là tốn hết sức lực, cuối cùng 140 vạn đã tới tay. Đây đã là cách kiếm tiền đơn giản nhất mà ta có thể nghĩ tới.

“Nhưng trên đường ta đi lấy tiền về chợt gặp động đất, lúc đi tới cửa thấy nhà của ta đang không ngừng lắc lư.

“Theo lý mà nói, vào lúc này tuyệt đối không thể đi vào trong phòng, dù sao tòa nhà rất nguy hiểm sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào. Nhưng ta rất lo lắng trong nhà có người, chỉ có thể xông vào ngay lúc này.

“Quả nhiên, ngay lúc ta đi vào phòng, cửa nhà sụp đổ, ta bị đè bên dưới mất đi ý thức.

Giọng điệu của Tề Hạ rất bình thản, chỉ vài câu đã kể xong câu chuyện này, tất cả mọi người đều cảnh giác theo dõi hắn.

Hắn biết mình đang làm một việc rất mạo hiểm, nhưng chỉ có làm vậy mới có thể xác nhận suy nghĩ của mình có chính xác không.

Chỉ cần Đầu dê rừng kia mở miệng ngay lúc này, vậy nói rõ mình đã đoán đúng chín phần mười.

Đúng như suy nghĩ của Tề Hạ, Đầu dê rừng chậm rãi đi lên trước nói với mọi người, “Rất tốt, tất cả mọi người đã kể xong câu chuyện của mình, tiếp theo là thời gian 20 phút tự do thảo luận, 20 phút sau mỗi người phải viết một cái tên vào tờ giấy trắng trước mặt mình.

“Quả nhiên! Tề Hạ nhíu mày, “Quả nhiên có 20 phút!

Cứ vậy đã giải thích rõ ràng tất cả!

Lúc này mọi người đều hơi bối rối, dù sao cách lúc quyết định sinh tử của bọn họ chỉ còn lại 20 phút sau cùng.

Kiều Gia Kình và Lý Thượng Vũ đều muốn đưa phiếu cho đối phương, có lẽ vì liên quan đến nghề nghiệp nên hai người tràn đầy sự thù địch.

Bác sĩ Triệu bắt đầu vặn hỏi tác giả Hàn Nhất Mặc, dù sao câu chuyện của Hàn Nhất Mặc vẫn không có chút liên quan nào với hai người.

Luật sư Chương và Tiếu Nhiễm như có nghi ngờ với Tề Hạ, ba người Lâm Cầm, Hàn Nhất Mặc, Điềm Điềm vẫn đang do dự.

Dựa theo quy tắc bề ngoài, trò chơi “người nói dối này đã sắp thắng.

Vì số phiếu không thống nhất.

Quy tắc nói rất rõ ràng, chỉ có tất cả mọi người chọn trúng người nói dối vậy tám người mới có thể cùng sống sót.

Tề Hạ không tham gia vào bất kỳ cuộc thảo luận nào, yên lặng nhắm nghiền hai mắt.

Vô số manh mối xoay quanh trong đầu hắn.

Đầu dê rừng nói “trong những người kể chuyện chỉ có một người nói dối.

Đầu dê rừng nói “quy tắc là tuyệt đối.

Đầu dê rừng nói “các vị đã ngủ say mười hai giờ.

Tề Hạ mở hai mắt ra, hiện tại cũng chỉ thiếu một tin tức cuối cùng, “đề bài này cũng có thể giải được.

Nhưng tin tức kia nằm ở đâu?

Đột nhiên, một suy nghĩ thoáng qua ở trong đầu.

Từng đường từng đường ngang dọc đan xen trên tường, trên sàn nhà lập tức khiến hắn tỉnh táo, hắn lại nhìn đồng hồ trên mặt bàn một chút, hiện tại đã gần 1 giờ.

“Hóa ra là vậy… Tề Hạ trợn to mắt nhìn, “Hay… Rõ ràng ta là tên lừa đảo lại suýt bị các ngươi lừa.

Hình như mọi người đã phát hiện sự khác thường của Tề Hạ, chỉ là lúc đầu tên lừa đảo này rất ít nói chuyện, cũng không biết rốt cuộc hắn có suy nghĩ gì.

“Này, có thể cho ta một tờ giấy không? Tề Hạ hỏi thăm Đầu dê rừng.

Nghe được câu này, rõ ràng Đầu dê rừng hơi ngạc nhiên, sau đó dò hỏi, “Ngươi… Còn muốn một tờ giấy?

“Đúng thế. Tề Hạ gật đầu, “Ta cần một tờ giấy nháp.

Đầu dê rừng im lặng một lúc lâu, lại móc ra một tờ giấy từ trong tây phục của mình, đưa cho Tề Hạ.

Tề Hạ cũng không khách sáo, nhận lấy tờ giấy bắt đầu tính toán.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)