“Theo lời kể của nàng, hiện tại nghề giáo viên mầm non rất khó làm, không được đánh, không được mắng hài tử. Phụ huynh coi giáo viên mầm non là bảo mẫu, hài tử coi giáo viên mầm non là người giúp việc, mỗi một phòng học đều có máy giám sát, phụ huynh giám sát thời gian thực, giọng điệu của ngươi hơi nghiêm khắc một chút, phụ huynh sẽ gọi một cuộc điện thoại đến chỗ hiệu trường.
“Nhưng phụ huynh đưa hài tử đến nhà trẻ không phải muốn hài tử được thành lập tam quan sao?
“Nếu giáo viên không thể nghiêm khắc dạy bảo, hài tử kia làm sao nhận thức được sai lầm của mình?
“Nàng cảm thấy từ xưa tới nay mình vẫn ở trong trạng thái mơ hồ, kìm nén.
“Cho nên ta sắp xếp một phương án trị liệu khoảng một tháng cho nàng.
“Nhưng không biết vì sao người tư vấn kia lại không đến cuộc hẹn, ta vẫn ngồi chờ ở trong phòng làm việc.
“Lúc xảy ra động đất, ta căn bản không có cơ hội chạy ra. Dù sao phòng làm việc của ta cũng ở tầng 26.
“Tầng càng cao thì cảm giác chấn động càng mạnh, ta cảm giác toàn bộ tòa cao ốc đều đang lắc lư.
“Trước đó ta chưa từng biết Ninh Hạ cũng sẽ xảy ra động đất, lần này lại để ta cảm nhận được.
“Sau này ta mơ hồ nhớ trần nhà sụp xuống, mắt ta tối sầm lại, cũng không biết cái gì nữa.
Mọi người nghe xong câu chuyện của Lâm Cầm, như lại nghĩ tới điều gì đó.
Kiều Gia Kình dẫn đầu nói: “Ta có hai vấn đề.
“Ngươi nói đi, “Lâm Cầm che miệng mũi hỏi.
“Ngươi nói mỗi phòng học đều có ‘camera’ là có ý gì?
Mọi người không ngờ Kiều Gia Kình lại chú ý tới điểm này nhưng Lâm Cầm đúng là bác sĩ tư vấn tâm lý, nàng rất kiên nhẫn giải đáp, “Ta nghĩ, sở dĩ lắp đặt ‘camera là để phụ huynh có thể thấy được hình ảnh trong phòng học ở bất kỳ đâu.
“Hóa ra là ‘truyền hình trực tiếp’… Là nhà trẻ quý tộc sao… Kiều Gia Kình tự lẩm bẩm một câu, sau đó lại hỏi, “Vậy giáo viên mầm non hẹn gặp ngươi cũng là Tiếu Nhiễm bên cạnh sao?
“Ta không biết. Lâm Cầm lắc đầu, “Ta và người kia chỉ thêm Wechat, bọn họ định gặp mặt sẽ bàn lại tình huống của nàng.
“Wechat? Kiều Gia Kình hơi ngạc nhiên, hình như vẫn chưa hiểu.
Cảnh sát Lý lại đưa tay cắt ngang hai người, nói, “Lưu manh, ngươi lại nữa. Tiếu Nhiễm ở Vân Nam, còn vị Lâm Cầm này ở Ninh Hạ, có ai lại vượt qua vị trí địa lý xa như vậy để tìm một bác sĩ tư vấn tâm lý chứ?
Kiều Gia Kình cũng không hề yếu thế, “Ta chỉ cảm thấy có điểm đáng ngờ, đây là lần đầu tiên có người kể chuyện lại nhắc đến một người tham gia khác.
Lần này bác sĩ Triệu cảm thấy lời nói của Kiều Gia Kình có lý, cũng nhẹ gật đầu, hỏi, “Tiếu Nhiễm, lý do ngươi tìm bác sĩ tư vấn tâm lý có giống với lời miêu tả của vị Lâm Cầm này không?
“Ừm… Tiếu Nhiễm rụt rè suy nghĩ một chút, nói, “Không phải quá giống… Ta là vì bị một vị phụ huynh trách mắng thời gian dài nên hơi trầm cảm…
“Vậy thì chứng minh đây chỉ là một sự trùng hợp. Bác sĩ Triệu gật đầu, “Dù sao cũng là việc ở hai địa khu, chúng ta không cần thiết cưỡng ép kết nối với nhau.
Lúc này tất cả mọi người im lặng một chút, luật sư Chương chợt mở miệng nói: “Vị Lâm nữ sĩ này, trong câu chuyện mà ngươi kể có một nửa là câu chuyện của ‘giáo viên mầm non’ kia, điều này không vi phạm quy định sao?
“A? Lâm Cầm hơi ngạc nhiên, “Ta kể về vị giáo viên mầm non kia là vì muốn các ngươi dễ hiểu về nội dung công việc của ta hơn…
“Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ý khác. Chương Thần Trạch mỉm cười, “Ý của ta là, nếu trải nghiệm của vị giáo viên mầm non kia là ngươi tự bịa ra, tất nhiên sẽ có sự khác biệt với câu chuyện của Tiếu Nhiễm, cũng có thể chứng minh ngươi nói dối.
“Ngươi… Lâm Cầm không ngờ nữ nhân trước mắt lại hùng hổ dọa người như thế, chỉ có thể giải thích, “Vừa rồi bác sĩ Triệu và cảnh sát Lý đã nói chúng ta khác tỉnh, đây chỉ là sự trùng hợp mà thôi!
“Trùng hợp, thật sao? Chương Thần Trạch khoanh hai tay lại, nói tiếp, “Các ngươi suy nghĩ kỹ xem, vì sao chỉ lựa chọn chín người chúng ta tụ tập ở chỗ này? Đừng quên, chúng ta là chín người xa lạ, nếu muốn nghe ra sơ hở trong câu chuyện của đối phương chắc chắn phải cho chúng ta chút manh mối. ‘Manh mối’ này cũng là câu chuyện của tất cả mọi người đều có sự kết nối, nghe câu chuyện của mối người, ta cảm giác chúng ta là người bị cố ý chọn lựa. Vậy chúng ta mới có thể thuận lợi phát hiện sơ hở trong câu chuyện của tất cả mọi người, tìm ra người nói dối, nếu không trò chơi này quá bất hợp lý, vì phần thắng của ‘người nói dối’ thật sự quá lớn.
Những lời này gần như đánh thức mọi người, cũng đánh thức tra.
Đúng vậy, phần thắng của “người nói dối thật sự quá lớn.
Tề Hạ nhíu mày, vì sao phần thắng của mình lại lớn như vậy?
Nói dối với một đám người xa lạ, bọn họ không biết mình, cũng không hiểu mình, tùy tiện nói dối một câu mặc là ai cũng rất khó nhận ra.
Chẳng lẽ dùng một tên giả thật sự có thể chôn vùi tám mạng người sao?
Hay là…