Tuy Ung Chính đoán được Dận Kỳ có giữ lại, nhưng lúc này vẫn không khỏi kinh ngạc: “Tốt! Tốt! Tốt! Hằng Thân Vương Phúc tấn An Thanh bồi dưỡng ra được giống lúa như vậy, thật là đại công thần của Đại Thanh!”
Chúng đại thần cũng phụ họa theo.
An Thanh vẫn chưa thích ứng được với trường hợp này, nhưng so với trước thì tốt hơn nhiều, ít nhất lúc này không cần Dận Kỳ giúp nàng cản lại.
“Hoàng thượng, nếu người đã tới, chi bằng đến ruộng nước bên kia xem thử?” An Thanh nói.
Ung Chính nghe vậy, hai mắt sáng lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây