Hoằng Thăng làm ra vẻ có tâm sự, thằng bé nghe được lời An Thanh nói, đầu tiên là sửng sốt, lập tức nghe lời đi tới.
Thằng bé mở miệng, trong giọng nói có chút áy náy, lại có chút bất an: "Đích Ngạch nương, xin lỗi."
An Thanh vỗ nhẹ bờ vai thằng bé, cười dịu dàng: "Hoằng Thăng, việc này không liên quan gì đến con, không cần phải xin lỗi, cũng không cần có bất cứ gánh nặng tâm lý nào."
Hoằng Thăng hít sâu một hơi, dường như rốt cuộc đã quyết định gì đó, nhìn An Thanh mở miệng nói: "Đích ngạch nương, sở dĩ Hoằng Dục đi tìm Hoằng Chí gây phiền phức cũng là vì ta."
An Thanh có chút bất ngờ, nàng thật ra không nghĩ tới việc này, chỉ cho rằng Hoằng Chí và Hoằng Dục chỉ đơn thuần là không hợp nhau, dù sao trước khi bọn họ rời khỏi kinh thành chúng đã từng bởi vì cái tên "Tiểu Bảo" này mà náo một trận, lúc ấy Hoằng Dục cười nhạo cái tên Tiểu Bảo này không nam tử hán chút nào, tiểu tử Hoằng Chí này thù dai nhớ lâu, lần này trước khi về kinh còn đặc biệt tìm nàng cường điệu, ngàn vạn lần không thể gọi nó là Tiểu Bảo, đặc biệt là ở trước mặt người ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây