Bắt đầu từ năm thứ hai An Thanh đến đây, quân đội đóng tại Hắc Long Giang đã không cần vận chuyển lương thực từ Thịnh Kinh hay Cát Lâm nữa, tướng sĩ đã có thể tự cung tự cấp, kho lương của nha môn các thành đều có thừa.
Không chỉ các nông trường quân đội liên tiếp mấy năm đều bội thu, bá tánh địa phương cũng vậy, cuộc sống ngày càng tốt hơn.
Tục ngữ có câu: “Trong tay có gạo, lòng chẳng lo âu”, bất kể là bá tánh hay tướng sĩ, tinh thần của mọi người đều thay đổi rõ rệt, cả Hắc Long Giang như được khoác lên mình một diện mạo mới, tràn đầy sức sống.
Nhưng với An Thanh, như vậy vẫn chưa đủ, tự cung tự cấp chỉ là bước đầu tiên, mảnh đất màu mỡ này còn có thể tạo nên kỳ tích lớn hơn nữa.
“Phúc tấn, kiến nghị người đưa ra trước đó, thuộc hạ đã viết tấu chương trình lên kinh thành, chỉ chờ Hoàng thượng hồi đáp.” Bác Định nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây