Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 50:

Chương Trước Chương Tiếp

An Thanh suy nghĩ một chút, vừa vặn bận rộn mấy ngày, lúc này cuối cùng cũng rảnh rỗi, cũng là thời điểm đi vào cung thể hiện hiếu tâm, tiện thể kiếm chút cảm giác tồn tại.

Nàng mới đến nên làm nhất là khiêm tốn, nhưng thân là hoàng tử phúc tấn, cấp bậc lễ nghĩa nên làm vẫn phải làm đến nơi đến chốn.

Cái khác không nói, ngày ấy Thái hậu bởi vì quan hệ đồng tộc đối đãi với nàng thân thiết, nàng cũng không thể không biết tốt xấu, kế tiếp làm sao kéo dài phần thân mật này, liền phải do tiểu bối như nàng đi cố gắng.

Còn nữa, Dận Kỳ lớn lên dưới gối Thái hậu, về tình về lý, người tôn tức như nàng cũng phải chủ động thân cận với bà ấy mới đúng.

An Thanh dặn dò Xuân Hiểu làm một ít bánh ngọt bên Khoa Nhĩ Thấm: "Làm thêm chút váng sữa cuộn đi, mỗi vị đều làm một ít, đợi lát nữa ta đi Ninh Thọ cung một chuyến."

Xuân Hiểu lập tức hiểu rõ dụng ý của An Thanh, không dám lười biếng chút nào, lấy ra một thân bản lĩnh, chỉ sợ kéo chân chủ tử.

An Thanh cũng không nhàn rỗi, nếu đã muốn ra ngoài, tất nhiên là phải thu dọn một phen, thay một bộ kỳ trang[1] màu lam thêu hoa chim mới tinh, để cung nữ chải đầu chải tóc kiểu ‘lưỡng bả đầu’, thêm trang sức lên trên kỳ đầu, cuối cùng còn không quên mang lên trâm cài xích kim thái hậu ngày đó thưởng cho.

[1] Trang phục phụ nữ Mãn Thanh.

Sau khi đại công cáo thành, chờ nàng đi ra khỏi phòng lần nữa, Xuân Hiểu cũng đã chuẩn bị gần xong, ngoại trừ bánh ngọt, nàng ấy còn nấu một bình trà sữa Mạt Hương Dụ Viên.

Người Mông Cổ đa số uống trà sữa mặn, loại thêm thịt thêm muối thêm gạo rang kia, An Thanh ban đầu thích ứng rất lâu, vẫn là uống không quen, cũng không miễn cưỡng chính mình nữa, trà sữa ngọt và trà sữa mặn, mỗi loại đều có cái ngon của riêng mình, thích uống cái gì thì uống cái đó, chỉ là chuyện nhỏ.

Khi An Thanh mang theo hiếu kính đi vào Ninh Thọ Cung, Thái hậu vừa mới nghỉ ngơi, nghe được tiểu thái giám tới bẩm báo tức phụ lão Ngũ tới, bà ấy còn có chút không kịp phản ứng.

"Ai u, Thái hậu người đây là còn chưa thích ứng đột nhiên có cháu dâu a." Ô Lan ma ma vỗ đùi cười nói.

Bà ấy là lão nhân bên cạnh Thái hậu, năm đó theo Thái hậu từ Khoa Nhĩ Thấm gả vào hoàng cung này, chủ tớ hai người sớm chiều ở chung vài chục năm, cảm tình rất là sâu đậm, trong âm thầm cũng thường xuyên sẽ đùa giỡn chút ít không ảnh hưởng toàn cục.

Thái hậu trừng mắt liếc bà ấy một cái, "Nói bậy bạ gì đó, ai gia sớm đã có cháu dâu rồi."

Thái tử phi, phúc tấn lão đại lão tam lão tứ, đứa nào không phải cháu dâu của bà ấy.

Ô Lan ma ma cười nâng Thái hậu dậy thay quần áo, "Đúng đúng đúng, nhìn cái miệng này của lão nô, Thái hậu ngài là người có phúc, thiếu cái gì cũng không thiếu cháu dâu nha."

Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng hai người đều rõ ràng hoàng tử a ca cả cung này, ở trong lòng Thái hậu, ai có thể so với ngũ a ca, sợ là đích tôn Thái tử này cũng không thể bằng.

Tục ngữ nói yêu ai yêu cả đường đi lối về, tức phụ lão Ngũ trong hàng ngũ cháu dâu nhất định cũng sẽ khác.

Thái hậu đang thay quần áo, An Thanh thì được tiểu cung nữ của Ninh Thọ Cung dẫn vào chính điện uống trà, trong phòng cũng không có người ngoài, trong lúc rảnh rỗi, nàng liền đánh giá đồ đạc chung quanh phòng.

Nhìn vào trong phòng, đồ vật cũng không phải quá nhiều, nhưng tất cả vật trang trí đều không tầm thường, bình phong lớn bằng gỗ tử đàn bên trên vẽ tranh sơn thủy, đại bảo tọa hoàng hoa lê khảm tử đàn tùng hạc, đôn tráng men bên trên trải lụa màu... Còn có bình hoa hồng vân long văn tráng men bày biện bên trên bàn trà lục giác bằng gỗ tử đàn.

Không có chỗ nào không phải đều là trong khiêm tốn thể hiện khí phái, không xa hoa cũng không nhạt nhòa, vừa đủ.

An Thanh không khỏi sinh ra một chút kính nể ở trong lòng.

Khang Hi từ nhỏ đã mất cha mất mẹ, là do nãi nãi Hiếu Trang thái hậu nuôi dưỡng mà lớn lên, cũng phụ tá xưng đế đăng cơ, mà Thái hậu người đích mẫu này đối với Khang Hi mà nói, một không có quan hệ máu mủ, cũng không có ân tình dưỡng dục, càng không có công phụ trợ xã tắc, nhưng lại có thể được Khang Hi kính trọng, mà phần kính trọng này duy trì được mấy chục năm, Thái hậu cũng dựa vào phần kính trọng này, hưởng phúc không ít.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 14%👉

Thành viên bố cáo️🏆️