An Thanh trở về viện a ca, vừa bước vào trong viện, Thúy Liễu nhịn không được nữa liền tức giận lên tiếng: "Bát phúc tấn rốt cuộc là có ý gì, chủ tử nhà chúng ta đắc tội gì nàng ta, trước tiên là mỉa mai chủ tử thành thân lâu như vậy mà chưa có con, sau đó lại ám chỉ chủ tử ghen tuông, nàng ta đúng là ăn no rỗi việc mà, lúc trước chủ tử còn quan tâm nàng ta, đưa thuốc say sóng và đồ ăn vặt cho nàng ta, sớm biết như vậy đã ném hết xuống sông cho cá ăn rồi!"
Tử Tô và Mạch Đông nhìn thấy vậy, liền biết nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó khi An Thanh đến Ninh Thọ cung thỉnh an, vội vàng chạy đến hỏi han.
Thúy Liễu đương nhiên sẽ không giấu giếm, liền đem chuyện xảy ra ở Ninh Thọ cung kể lại một lượt, sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi.
An Thanh biết mấy người Tử Tô vẫn luôn lo lắng cho chuyện nàng chưa có con, sợ bọn họ lo lắng, nên định lên tiếng an ủi bọn họ vài câu, không ngờ lúc này, Mạch Đông đột nhiên xoay người, nhìn nàng với vẻ mặt nghiêm túc: "Chủ tử, người ngồi xuống đây, để nô tỳ bắt mạch cho người."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngẩn người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây