Dận Kỳ ở một bên kinh ngạc nhìn An Thanh làm nũng lấy lòng ngạch nương của mình, a... Nói như thế nào nhỉ, đột nhiên cảm thấy buổi sáng nàng dỗ mình có chút qua loa.
An Thanh sử dụng hết vốn liếng, dỗ dành Nghi phi cực kỳ vui vẻ, cả người đều có chút lâng lâng, nơi nào còn nhớ rõ ngay từ đầu mục đích của mình là đến dạy dỗ người ta chứ.
Thẳng đến trước khi rời đi, Nghi phi mới đột nhiên nghĩ đến chính sự, nhưng khi bà ấy nhìn thấy vẻ đơn thuần vô tội trên gương mặt An Thanh, lời đã đến bên miệng quả thực là nuốt trở về.
Sau đó, bà ấy lại quay đầu nhìn về phía Dận Kỳ bên cạnh, ngữ trọng tâm trường nói: "Lão Ngũ, chăm sóc tốt Phúc Tấn con."
Dận Kỳ: "..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây