Thời gian chờ đợi lâu dài khiến cho Tầm sơn khuyển nhàm chán ngồi dưới đất, hình thể khổng lồ của nó nhìn qua giống một con nghé con.
Lương Cừ ngồi xổm xuống, Tầm sơn khuyển ngoan ngoãn để lộ ra cái bụng, hắn trừng lớn mắt:
“Con chó này không sợ người tí nào sao?”
“Sợ chứ, nhưng nó rất thông minh, thông minh đến mức có thể nhận ra quan hệ giữa chúng ta, ngươi đừng coi nó như một con chó bình thường, sư phụ mỗi ngày đều cho nó ăn thịt bò, cứ cách ba ngày lại cho ăn một viên huyết khí đan, hổ báo tầm thường đều không phải là đối thủ của nó đâu”
Lương Cừ hít sâu một hơi, chó còn được ăn ngon hơn người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây