“Để làm dịu cảm xúc mệt nhọc của người chơi, ta kiến nghị có thể thiết kế các ải có độ dài khác nhau. Ví dụ như, phần mở đầu là một ải ngắn, để hướng dẫn người chơi thích ứng với cách chơi game, chừng khoảng 10 phút là có thể kết thúc; cửa đầu tiên là một cửa ải dài, trước khi đánh bại Boss cần tiến hành giải một câu đố phức tạp, muốn vượt qua ước chừng cần 1 giờ; cửa thứ hai lại là một cửa ải ngắn, có thể trực tiếp tiến vào đánh boss, sau đó trong quá trình đuổi đánh boss có thể chèn vào mấy bước giải câu đố, thời gian chơi ước chừng khoảng 30 phút; cửa thứ ba lại là một cửa ải dài, thời gian kéo dài đến 1 giờ 1 phút, sẽ càng có nhiều nội dung giải đố phức tạp hơn...”
“Thông qua kiểu thiết kế này, chúng ta có thể điều chỉnh cảm xúc của người chơi ở các màn khác nhau, mang đến hiệu quả thư giãn nhất định.”
“Hơn nữa, căn cứ vào thời gian dài ngắn đã quy định của cửa ải, chúng ta có thể quyết định một màn cụ thể nào đó phải dùng tình cảnh nào, kết hợp đánh Boss, giải đố và thời gian qua màn với nhau, như vậy có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc hơn cho người chơi.”
Ô Chí Thành chớp mắt một cái: “Đúng vậy, rất có lý!”
Thật ra lúc trước hắn không nghĩ nhiều như vậy, chỉ ôm tâm tình góp cho đủ số lượng, lên kế hoạch 10 màn cho game, mỗi màn một bối cảnh khác nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây