Cả hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Đường Diệc Xu cúi người thật sâu có hơi ngại ngùng, nhanh chân bước xuống sân khấu.
Chỉ là lúc đi đến phía sau hậu đài không cẩn thận vấp phải sợi dây trên đất, cũng may đã có chuẩn bị sẵn từ trước, túm lấy bức màn bên cạnh giật mình nhưng không sao.
Các học sinh dưới đài vốn không nhìn thấy cảnh này, vừa vỗ tay, vừa trầm ngâm trong nội dung diễn giảng lúc nãy.
“Nói rất có lý, giàu có trân quý nhất không phải giàu có, mà là sự chú ý?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây