Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game

Chương 17: Họa sĩ phác thảo tràn đầy nhiệt huyết

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người đều nhìn vào màn hình máy tính của Nguyễn Quang Kiến.

Trên màn hình là bảng yêu cầu của Mã Dương.

“Quan Vũ…là một con rồng?”

“Mã Siêu…là một con ngựa?”

“Thế Gia Cát Lượng có phải là một con lợn không?” Lão Hoàng có một suy đoán hợp lý.

Nguyễn Quang Kiến liếc hắn một cái: “Shit! Gì mà Gia Cát Lượng là một con lợn, hắn là một nhà phát minh vĩ đại.”

“... Còn không bằng một con lợn ấy.” Lão Hoàng than thở.

Nhìn lướt qua bảng yêu cầu, Lão Hoàng rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Đây cũng được coi là bảng yêu cầu ư?

Ngoài việc cưỡng chế thay đổi các nhân vật lịch sử này ra thì những cái khác đều bỏ trống!

Đừng nói là tranh tham khảo, nó quá xa xỉ rồi, thậm chí đôi dòng miêu tả về ngoại hình cũng chẳng có!

Phương hướng thay đổi thì đa dạng đủ kiểu.

Có người biến thành động vật, có người thay đổi giới tính, có người còn được công nghệ hóa.

Như một nồi lẩu thập cẩm!

“Có phải bên A này không có tâm không?”

“Bảng yêu cầu cẩu thả như vậy, cái này…”

Lão Hoàng ngu cả người, không ngờ Nguyễn Quang Kiến lại nhận loại việc này.

Hắn không sợ lúc vẽ ra đối phương không hài lòng, hai bên tranh cãi sao?

Họ đều là những sinh viên nghèo khoa Mỹ thuật, tuy họ giàu hơn sinh viên các chuyên ngành khác một chút nhưng nếu thực sự xảy ra mâu thuẫn với bên A, hai bên đều đùn đẩy trách nhiệm cho nhau thì chuyện này quả là đau đầu.

“Ngươi lo lắng cái gì, người ta thanh toán trên trạm tài nguyên rồi đó.” Nguyễn Quang Kiến cho Lão Hoàng xem trạng thái đơn hàng cho thấy người mua đã thanh toán.

Trạm tài nguyên chính thức của ESRO hơi giống với người trung gian. Là một nền tảng đưa ra cam kết, bên A xác định yêu cầu thì bên B mới bắt đầu thực hiện.

Trong thời gian đó, bên A cần thanh toán cho nền tảng, nền tảng sẽ giữ khoản tiền này thay cho bên B. Sau khi hai bên giao dịch thành công, bên A nghiệm thu thấy hài lòng thì khoản tiền này mới được chuyển từ nền tảng sang tài khoản của bên B.

Nếu hai bên tranh cãi, tất nhiên nền tảng sẽ ra mặt để tiến hành phân xử.

Đến lúc đó, bên Nguyễn Quang Kiến đã có bản ghi âm trò chuyện, bản gốc của bảng yêu cầu cũng đã được bảo lưu trên nền tảng, kiểu gì thì bên Nguyễn Quang Kiến cũng chiếm ưu thế.

“Quang Kiến, ta vẫn cảm thấy chuyện này không đáng tin cho lắm, hay là ngươi xác nhận lại yêu cầu với bọn họ đi, bảo họ làm một bảng yêu cầu chi tiết hơn...” Lão Hoàng vẫn cảm thấy chuyện này không đáng tin lắm.

Nguyễn Quang Kiến không vui: “Lão Hoàng, ngươi hồ đồ à!”

“Chẳng lẽ ngươi vẫn muốn tiếp tục vẽ những nhân vật chibi đó sao? Vẽ chưa chán à?”

“Hiện tại trên thị trường đầy rẫy game chibi, đúng là dễ kiếm tiền thật. Nhưng ngươi tự hỏi lòng mình xem ngươi thật sự thích vẽ mấy thứ chẳng cần kỹ thuật đó sao?”

“Sự theo đuổi nghệ thuật của ngươi đâu?”

“Bây giờ có một cơ hội tốt như vậy, phong cách không bị hạn chế, yêu cầu cũng rất thoải mái, họ đã cho chúng ta không biết bao nhiêu không gian sáng tạo rồi!”

“Nếu chúng ta nhờ bộ bản phác thảo này mà thành công ngay lần đầu thì con đường sau này chắc chắn sẽ rất thuận lợi, nói không chừng sau khi tốt nghiệp trực tiếp mở một phòng làm việc cũng chẳng thành vấn đề!”

“Hay ngươi muốn sau khi tốt nghiệp làm một người không ai biết đến, đi làm cu-li cho một công ty gia công phần mềm, tiếp tục vẽ theo phong cách mà ngươi chẳng thích chút nào sao?”

Những người khác nhìn nhau, hiển nhiên đã bị Nguyễn Quang Kiến thuyết phục rồi.

Bọn họ vẫn còn là sinh viên, không phải loại người đã lăn lộn trong nghề nhiều năm.

Về phương diện Mỹ thuật, mỗi người đều có ý tưởng riêng, đang trong giai đoạn dâng trào linh cảm.

Ai muốn làm một dân công vẽ những thứ truyền thống hoàn toàn dựa theo khuôn khổ bên A chứ?

Họ đều muốn vẽ theo phong cách sở trường mà mình thích!

Bây giờ gặp được bên A việc gì cũng không quản, chuyện tốt như thế này đúng là chẳng dễ gì gặp được.

Lão Hoàng cũng hơi bị thuyết phục: “Được rồi, vậy Quang Kiến ngươi quyết định đi, chúng ta sẽ giúp ngươi. Ngươi định vẽ kiểu gì?”

“Vậy mới phải chứ.”

Nguyễn Quang Kiến rất hài lòng, mở một bức tranh trên máy tính ra.

“Ta định vẽ phong cách này.”

“Phong cách tranh sơn dầu thủy mặc sử thi.”

Khóe miệng Lão Hoàng hơi giật giật.

Bởi vì phong cách này là do Nguyễn Quang Kiến tự tạo ra trong một lần linh cảm trào dâng.

Nhân vật trong tranh là một người đầu trâu cao lớn bị gãy một chiếc sừng, trên người mặc trọng giáp màu đen đã hư hại nhiều.

Phần giáp vai hết sức ấn tượng, đó là một cái đầu lâu yêu quái cực to trói đầy dây xích khiến nó càng thêm phần bất khuất và kháng cự.

Tông màu của cả bức tranh thiên tối, bầu trời tối đen, mặt đất trên chiến trường đen kịt, khắc họa nên một bầu không khí tuyệt vọng và thê lương.

Nếu chỉ nhìn vào hình ảnh này sẽ khiến người ta liên tưởng đến người đầu trâu trong “Thế Giới Kỳ Ảo”.

Nhưng nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện con trâu này rất khác với người đầu trâu phương Tây.

Nguyễn Quang Kiến đã sử dụng rất nhiều chi tiết để làm nổi bật các yếu tố phương Đông trên cơ thể nó, chẳng hạn như thiết kế áo giáp, vũ khí thiên hướng phương Đông, các đường nét trên khuôn mặt cũng theo thiên hướng thẩm mỹ phương Đông cộng thêm chiến bào màu đỏ vân vân.

Sở dĩ phong cách này được Nguyễn Quang Kiến đặt tên là ‘phong cách tranh sơn dầu thủy mặc sử thi’ là vì nó đồng thời có đủ cả ba đặc điểm ‘sử thi’, ‘thủy mặc’ và ‘sơn dầu’.

Hình ảnh không tinh xảo đến từng lỗ chân lông của nhân vật mà chủ yếu được tô màu bằng kỹ thuật tranh sơn dầu, bối cảnh mờ ảo càng dễ tạo ra không khí độc đáo này.

Đồng thời trong bản phác thảo còn kết hợp rất nhiều kỹ thuật thủy mặc, tạo cho người ta một cảm giác phong cách Hoa Hạ mãnh liệt.

Ngoài ra, bản thân bức tranh cũng mang đến cho người xem cảm giác thê lương tột cùng. Đây là một cách tạo dựng cảm giác sử thi, như thể con trâu này vừa trải qua cuộc chiến kinh thiên động địa giữa thần và yêu.

Lão Hoàng và những người khác trong ký túc đã sớm biết bức tranh này rồi.

Bọn hắn đều rất bái phục Nguyễn Quang Kiến. Xét cho cùng, sinh viên mỹ thuật bình thường có cưỡi ngựa cũng chẳng đuổi kịp kỹ thuật, ánh sáng và các chi tiết khác của bức tranh này.

Nhưng nó có thể làm bản phác thảo game được không?

Không ai nói rõ được cả.

Giờ đây, các game mobile phổ biến đều là bản phác thảo chibi, những công việc đám Nguyễn Quang Kiến nhận trước đây cũng đều là bản phác thảo chibi.

Cho dù một vài game cài đặt sử dụng phong cách tả thực nhưng cơ bản cũng nghiêng về các bản phác thảo màu sắc tươi sáng, hoàn thiện đến từng chi tiết hơn.

Phong cách này của Nguyễn Quang Kiến nhìn cao siêu thì cũng cao siêu đấy nhưng nó cũng có thể khiến người xem cảm thấy hình ảnh quá u tối, tạo áp lực khi chơi game.

Do đó Nguyễn Quang Kiến không dám đưa nó lên trạm tài nguyên vì sợ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của mình.

Lão Hoàng ngập ngừng: “Có hai vấn đề. Thứ nhất, phong cách này có thực sự phù hợp với yêu cầu của bên A không? Thứ hai, chỉ có ngươi am hiểu phong cách này thôi, có thể chúng ta không vẽ được…”

Nguyễn Quang Kiến sớm đã có chuẩn bị, hắn trả lời: “Bởi vậy ta mới nói bảng yêu cầu này không hẹn mà trùng với ý tưởng của ta!”

“Ý tưởng ban đầu của ta được bắt nguồn từ truyện tiên hiệp và thần thoại.”

“Ta muốn làm bật lên một cảm giác sử thi, mà điểm quan trọng nhất của cảm giác sử thi chính là tạo hình! Tiên nhân chính nghĩa lẫm liệt, yêu ma chưa thành hình người, hai tạo hình khác biệt hoàn toàn này mới dễ va chạm với nhau tạo ra tia lửa!”

“Cũng có nghĩa là, tạo hình càng khác xa nhân loại càng tốt!”

“Nghiêm khắc mà nói, game Tam Quốc bình thường không thích hợp với phong cách này vì Tam Quốc là một nhóm người, sao làm nổi bật cảm giác này được?”

“Nhưng bảng yêu cầu này đã lật đổ tất cả các hình tượng nhân vật trong Tam Quốc, điều này vừa hay lại phù hợp với cảm giác này!”

“Quan Vũ là một con rồng, Mã Siêu là một hoàng tử nhân mã lai giữa rồng và nhân mã, Hứa Chử là một con hổ…”

“Đây chẳng phải tự nhiên trùng hợp với phong cách của ta hay sao?”

“Về vấn đề phong cách các ngươi không cần phải lo lắng. Ta sẽ thiết kế hình ảnh và phác thảo nét, các ngươi giúp ta hoàn thiện nó, cuối cùng ta sẽ lo bước cuối. Các ngươi yên tâm, có ta kiểm soát phương hướng chung chắc chắn phong cách sẽ không thể chệch hướng đâu!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)