Mã Dương hơi sửng sốt, sau đó vành mắt ẩm ướt.
“Anh Khiêm, chuyện đã đến nước này mà ngươi vẫn tin tưởng ta như vậy, ta thật sự…”
Bùi Khiêm vỗ vỗ bả vai Mã Dương, lại quay sang nhìn Trương Nguyên: “Nhớ kỹ, ta vẫn luôn gửi gắm hi vọng vào các ngươi, cho đến bây giờ chưa từng thay đổi!”
“Mỗi tháng thua lỗ hơn ba trăm nghìn thì sao chứ? Đây đều là số tiền nhỏ! Bây giờ Đằng Đạt là công ty lớn, có nhiều tiền như vậy nhưng lại không thể sinh lời, chính là cần phải tiêu vào đúng chỗ!”
“Như trước đó ta đã nói, quán cà phê internet Netfish là cơ sở quan trọng của tập đoàn Đằng Đạt, trong mắt ta nó quan trọng hơn bất cứ thứ gì, vì vậy mới giao vào trong tay hai người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây