“Sớm biết vậy mình để mạng của Hôi Ưng Vương hoặc Kền Kền Vương lại thì tốt rồi, coi như thú cưỡi cũng được.”
Cuối cùng, áo quần hắn lam lũ, bẩn thỉu, dựa vào đôi chân của mình mà lao vun vút đến núi Côn Luân, một trận giày vò dằn xéo này khiến hắn oán thầm không thôi.
“Coi như củng cố cảnh giới đi!”
Trên đường, hắn không ngừng lấy tốc độ cực hạn mà chạy như điên, giống như máy bay tốc độ siêu âm vậy, nổ đùng đùng cả đường đi, giẫm nát núi thấp đồi cao, đạp rạn sơn cốc, cảnh tượng nhìn vô cùng kinh khủng.
Sở Phong dốc hết toàn lực, mỗi lần đều dồn nén đến huyết dịch sôi trào, quanh thân nóng hổi, lúc thực sự chịu không được nữa hắn mới chịu chạy chậm dần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây