Thánh Khư

Chương 317: Nơi dừng chân của các vị thần (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Động tác của ba người cực nhanh, mặc dù Hoàng Ngưu biến thành đứa trẻ con nhưng nó vẫn nhanh nhẹn như khỉ, tóc dài màu vàng kim bay bay, nó bay nhanh về hướng lên núi, đạp tảng đá lớn, đạp cổ thụ, tới gần giữa sườn núi.

Ngọn núi cao nhất quanh năm đều có mây mù bao phủ, trên sườn núi cũng là biển mây, hoàn toàn mờ mịt, trong ghi chép của thời cổ đại, đỉnh núi chính là nơi dừng chân của các vị Thần.

“Ta không tin, hiện nay trên đó có Thần Mặt Trời, chiến thần... dù từng có loại sinh vật này, chắc chắn giờ cũng mục nát hết rồi.” Đại Hắc Ngưu nói, rêu rao bản thân nó là kẻ theo chủ nghĩa vô thần, chỉ tin tưởng tiến hóa.

Ngọn núi cao nhất vô cùng bao la hùng vĩ, ngọn núi màu nâu, càng đi lên cây cối càng thưa thớt, nhưng đều là cổ thụ xanh mướt, tinh khí sinh mệnh lượn lờ đến kinh ngạc.

Tim Sở Phong đập nhanh, nắm chặt đoản kiếm màu đen trong tay, nơi này khiến hắn có cảm giác vô cùng nguy hiểm, bây giờ mới đến giữa sườn núi, mới đi vào khu vực sương mù dày đặc mà thôi.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)